Khi cả hai đã lên phòng, Tử Sâm đóng cửa lại, trèo lên giường. Thấy Hi Hoa cứ đứng lì trước mặt hắn, hắn đập tay lên giường kế hắn ám chỉ bảo cậu lên đây ngồi. 
"Lên đây." 
"Thiếu gia, như vậy có hơi..." Cậu hơi lưỡng lự. 
"Không sao, lên đây." Hắn nói rất quả quyết. 
"Nhưng...." 
"Mày không nghe lời tao à?" 
"Dạ, không, em xin lỗi." 
"Lên đây đi. 
"Vâng thiếu gia." 
Cậu ngoan ngoãn ngồi lên giường kế hắn, mặt cứ cúi gằm xuống. 
"Mày ngửa mặt lên, đừng cứ cúi đầu như vậy." 
Cậu cũng ngoan ngoãn ngửa mặt lên, khuôn mặt có phần sợ hãi. 
"Sợ tao à?" 
"Vâ..vâng ạ. Hơi sợ một chút." 
"Không cần sợ, tao sẽ không làm gì mày." 
"À mà...mày sợ tao cũng được." 
"Dạ?" 
"Nhưng không được sợ người nào khác ngoài tao. Nếu ai làm gì mày thì mày phải phản kháng, phải trả đũa, rõ chưa?" 
"Rõ ạ." Cậu đáp, đột nhiên lại cười rất tươi, có vẻ là rất vui vì những lời vừa rồi của Tử Sâm. 
Nhìn thấy cậu cười như vậy, hắn đột nhiên cảm thấy ấm lòng, xoa đầu cậu, nói thêm một câu: 
"Nếu không có năng lực trả đũa thì thiếu gia tao sẽ trả đũa giúp mày, nhưng mày vẫn phải phản kháng. Vì vậy, mày có chuyện gì cũng không được giấu tao, nghe chưa?" 
"Dạ nghe." Cậu cười vui thấy rõ, Tử Sâm thấy vậy cũng cười theo cậu. 
"Đột nhiên cảm thấy thiếu gia này cũng không đáng ghét lắm." Cậu thầm nghĩ trong bụng. 
"Được rồi, mày đi tắm đi." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-em-muon-hon/3574765/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.