"Bọn họ tự làm tự chịu thôi." Khâu Hàn uống canh, nhàn nhạt nói.
"Tuy rằng Lâm gia đã chia nhà nhưng tựa hồ sống cũng không tốt lắm."
Tuy rằng hết thảy đều là kế hoạch của Lâm lão gia tử, những người khác ở Lâm gia đều là bị Lâm lão gia tử lừa nhưng đối với Khâu Hàn mà nói thì đều là bọn họ tự làm hại nhau, Diệp Huyên Thành khẳng định sẽ không để bọn họ sống tốt.
"Không biết." Khâu Hàn không sao cả nói: "Hiện tại tớ phải an tâm dưỡng thai, bọn họ xảy ra chuyện gì, tớ cũng không có hứng thú muốn biết."
"Đúng vậy." Cố Dương gật đầu nói: "Hiện tại cậu chỉ cần sống cho mình là được, bọn họ thế nào đều không liên quan đến cậu, coi như là bọn họ không tồn tại đi."
Khâu Hàn uống canh xong, liền đặt chén xuống, vuốt bụng nói: "Bé cưng này phải ở trong bụng tớ mấy tháng nữa mới ra, ta hiện tại tớ không có tâm tư nghĩ đến chuyện khác, rượu cũng tạm thời không nhưỡng nữa, chỉ hy vọng bé cưng khỏe mạnh thôi."
"Khẳng định sẽ khỏe mạnh." Cố Dương nhìn cách mà Khâu Hàn nói, anh có thể nhìn ra được Khâu Hàn thật sự rất mong chờ bé cưng này sinh ra, có lẽ là do thời thơ ấu của cậu đã lưu lại quá nhiều vết thương, khẳng định cậu sẽ dành hết mọi thứ nỗ lực để bé cưng này có thể hạnh phúc vui sướng mà lớn lên.
Khâu Hàn cùng Cố Dương trò chuyện trong chốc lát, sau đó Cố Dương dặn dò cậu phải đi nghỉ ngơi rồi mới chịu rời đi.
Khâu Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-con-nha-giau-dich-thuc-tai-hon/858207/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.