"Chú muốn mở quán sao?" Khâu Hàn một bên thưởng thức tranh một bên hỏi.
Diệp Huyên Thành trả lời: "Không phải, mấy thứ này đều chú mua về cất."
"Thì ra là chú còn có hứng thú với mấy thứ này sao?" Khâu Hàn cảm thán nói: "Mấy cái này mà trưng bày, khẳng định sẽ thu hút rất nhiều người đến xem."
"Từ trước tới nay, hứng thú của chú đối với mấy cái này đều rất bình thường," Diệp Huyên Thành nhìn Khâu Hàn nói: "Kỳ thật, nhạc cổ điển hay mấy thứ khác, chú cũng chỉ là tùy tiện nghe một chút, không thật sự thích."
"Vậy chú cất mấy cái này để làm gì ạ?" Khâu Hàn tò mò hỏi.
"Còn không phải bởi vì em thích sao?" Diệp Huyên Thành dùng ngữ khí đương nhiên nói: "Bởi vì em thích, cho nên chú đã tìm kiếm sưu tầm nhiều năm."
Khâu Hàn sửng sốt một chút, sau đó có chút ngượng ngùng nói: "Đó đều là chuyện trước kia."
"Chú là nghĩ......" Diệp Huyên Thành nhìn vài thứ kia nói: "Lỡ như em nhớ lại chuyện trước kia thì sao, lỡ như em lại hứng thú với mấy thứ này thì sao? Cho nên chú sẽ chuẩn bị hết cho em, chỉ cần em cảm thấy thích, dù có bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề."
Trong lòng Khâu Hàn vô cùng cảm động, cậu ôm lấy eo Diệp Huyên Thành nói: "Em rất thích." Cậu vừa thích vừa cảm động, đây đều là tâm ý của Diệp Huyên Thành dành cho cậu đó huhu.
Hứa Vân Kỳ đứng ở phía sau các trợ lý khác, nghe được cuộc nói chuyện của hai người, gã không tự chủ được cầm quyền, từ khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-con-nha-giau-dich-thuc-tai-hon/858203/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.