“Huyên thành.”
Nghe được có người kêu mình, Diệp Huyên Thành sửng sốt một chút.
Phương Quân Mân nhìn thấy người mà Diệp Huyên Thành ôm trong lòng ngực, cảm thấy vô cùng kinh ngạc, sau đó bước nhanh đến gần y, muốn nhìn rõ người y ôm là ai.
Lúc Phương Quân Mân đến gần, Diệp Huyên Thành nhìn nàng sau đó gọi: “Mẹ.”
“Đây là ai?” Phương Quân Mân nhìn mặt Khâu Hàn rồi hỏi.
“Chờ lát nữa con lại đến tìm mẹ sau.” Diệp Huyên Thành không trả lời vấn đề của nàng, ôm Khâu Hàn rời đi.
Phương Quân Mân nhìn bóng dáng Diệp Huyên Thành xa dần nhịn không được nhíu mày, thẳng đến không thấy Diệp Huyên Thành nữa, nàng mới lập tức quay đầu nhìn về phía quản gia hỏi: “Rốt cuộc thế này là sao hả?”
Quản gia không dám giấu giếm nhưng cũng không dám nói quá kỹ càng, tỉ mỉ chỉ có thể đại khái đem những việc liên quan tới Khâu Hàn nói một chút.
Diệp Huyên Thành nhẹ nhàng ôm Khâu Hàn đặt trên giường, giúp cậu đắp kín chăn mới xoay người rời phòng.
Phương Quân Mân sau khi nghe quản gia nói xong liền cau mày ngồi ở phòng khách chờ đợi Diệp Huyên Thành.
Diệp Huyên Thành đi qua, ngồi xuống đối diện nàng.
“Sao con lại có thể để một người như thế làm trợ lý cho mình?” Phương Quân Mân không thể nào vui nổi mà nhìn Diệp Huyên Thành nói.
“Thì có vấn đề gì?” Diệp Huyên Thành hỏi.
“Cậu ta và Diệp Bác Lỗi đã từng kết hôn với nhau!”
“Vậy thì sao?”
Phương Quân Mân thực sự không hiểu nổi mà hỏi: “Dựa theo tính cách của con, tuyệt đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-con-nha-giau-dich-thuc-tai-hon/858114/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.