Tiết học Văn hóa vùng miền rất hấp dẫn. Giáo sư Ngô Châu là người đứng lớp, ông kể rất nhiều kỷ niệm qua những vùng đất mới. Nó như đưa cả lớp đến những nơi mà ở đó con người sống gần gũi với thiên nhiên, thiên nhiên vẫn còn những màu sắc nguyên sơ của nó. Ở đó, con người không biết đô thị hóa là gì, phá hủy môi trường là gì, công nghiệp hóa hay máy móc sản xuất là thứ chi, họ giữ những nét văn hóa riêng biệt của vùng mình. Sáng lên rẫy làm ruộng, trồng ngô, khoai, sắn với những phương tiện thô sơ, với con trâu, con bò; về nhà thì dệt thổ cẩm, may y phục giữ gìn ngọn đuốc văn hóa sắc tộc của mình. Ở quốc gia này có tất cả là 50 dân tộc anh em. Bên cạnh có những con người đi theo hiện đại rồi dần dần phá hủy thiên nhiên, nguồn sống của con người để rồi làm ô nhiễm thiên nhiên. Nếu nói theo một nghĩa chân thật nhất là chính con người họ đã hủy hoại thiên nhiên, hủy hoại cuộc sống. Nếu con người khai thác, phát triển kinh tế mà không biết bảo vệ thì sẽ có một ngày thiên nhiên nổi giận, đến lúc đó không một kĩ thuật, phương tiện hiện đại nào có thể chống chọi được với sự hủy diệt này.
Dù mới chỉ được học hai môn nhưng Bối Y ngày càng hứng thú, cô quyết định sẽ sắp xếp thời gian để có thể đến thư viện đọc sách, tìm hiểu thêm nhiều kiến thức mới. Vì các thầy cô ở đây phần lớn là giới thiệu tài liệu tham khảo giống cách dạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-cau-coi-chung/1092961/chuong-16.html