Khương Bá Ngôn tới chống lưng cho Đường Dục không phải chỉ nói miệng, ông mang theo luật sư và giấy chuyển nhượng cổ phần tập đoàn Kình Hải, ở trước mặt mọi người tuyên bố 30% cổ phần của tập đoàn Kình Hải sẽ thuộc quyền sở hữu của Đường Dục.
Lâm Miễn cũng không cam lòng yếu thế, tạm thời lấy ra 20% cổ phần, “Cổ phần còn lại là cho Thời Luật, nhưng mà con yên tâm, nếu Thời Luật dám làm gì có lỗi với con, thì cổ phần này một đồng nó cũng không lấy được, tất cả đều là của con.”
Tần Phương Xung cảm thấy bọn họ đều điên rồi, đặc biệt là khi nghe thấy lời của Lâm Miễn.
Tần Thời Luật không chút để ý: “Khương tổng và chú đều đã hào phóng như vậy, con không tỏ vẻ một chút thì hình như không được hay lắm, cổ phần Đằng Phong…..”
Tần Thời Luật còn chưa dứt lời đã bị Tần Phương Xung đánh gãy: “Con dám! Ta còn chưa có chết đâu, ta xem ai dám động đến cổ phần Đằng Phong!”
Kỷ Bạch thật sự rất chướng mắt cái ông cụ của Tần gia này, ngoại trừ có chút tiền ra, ngay cả quyền lực cũng phải dựa vào Lâm gia, vậy mà còn dám mặt dày kén cá chọn canh Đường Dục, hắn đưa mắt ra hiệu cho Đường Dục: “Tần tổng ở Đằng Phong chăm chỉ nhiều năm như vậy, vậy mà ngay cả quyền lên tiếng cũng không có, tôi thì không giống vậy, cổ phần của tập đoàn Kỷ Phàm đều do tôi quyết định, cậu có muốn xem xét lại không?”
Đường Dục hiểu ý Kỷ Bạch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ca-man-xuyen-thanh-vai-ac-bach-nguyet-quang/3536562/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.