Một đường ra khỏi quán bar này, Đường Dục đã ngẩng đầu lên xác nhận rất nhiều lần, xem người dẫn cậu đi có phải là Tần Thời Luật hay không, mỗi lần nhìn thấy gương mặt quen thuộc kia thì Đường Dục sẽ đi theo hắn vài bước, sau đó lại khựng lại nhìn, thẳng đến khi đi ra trước cửa xe.
Tần Thời Luật mở cửa ghế lái phụ, Đường Dục ôm cửa xe không chịu vào, cậu ngẩng đầu hỏi Tần Thời Luật: "Sao anh biết em ở đây?"
Tần Thời Luật gỡ tay cậu ra, nhét người vào trong xe: "Anh không nên biết?"
Đường Dục nhìn Tần Thời Luật đang thắt dây an toàn cho mình, "Anh tức giận sao?"
Tần Thời Luật không nhìn cậu: "Anh tức giận thì em để ý sao?"
Tần Thời Luật đóng cửa xe lại, đi vòng đến ghế lái.
Mới vừa ngồi vào liền nghe Đường Dục nói: "Em không có cố ý chọc anh tức giận."
Lời này cũng khá dễ nghe, nhưng giá trị tín nhiệm quá thấp, Tần Thời Luật nói: "Hơn nửa đêm không về nhà, gọi điện thoại cũng không nghe, anh thấy em chính là muốn chọc anh tức chết.
Đường Dục lấy điện thoại ra, lúc này mới nhìn thấy trên đó có rất nhiều cuộc gọi nhỡ, tất cả đều là Tần Thời Luật.
"Làm sao anh tìm được em?"
"Đường Lạc gọi cho anh, nói có người bạn nhìn thấy em ở đây."
Đường Dục nhíu mày, Dư Nhạc Dương nói quả nhiên không sai, chắc chắn là cái người tên Tưởng Lục Xuyên kia nói cho Đường Lạc.
Tần Thời Luật khởi động xe: "Mệt thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ca-man-xuyen-thanh-vai-ac-bach-nguyet-quang/3536487/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.