Editor: Phụng
Vương Hành đưa Tần Thời Luật lên tầng hai tìm người, ván cờ đã chơi xong vẫn được bày ở nguyên đó không tổn hại gì, nhưng lại không thấy Đường Dục đâu.
Vương Hành nhìn bàn cờ cau mày nghi ngờ, hình như cũng không phải là nguyên vẹn, chỗ bên cạnh hình như thiếu mất mấy quân cờ.
Hồ Chính Đình cũng đi theo bọn họ lên tầng, nhìn những quân cờ vừa nãy còn nằm tán loạn dưới đất được bày trở lại, hắn nói: “Là Vương Từ bày, vừa nãy Vương Từ ở đây.”
Mặc dù thằng nhóc Vương Từ đó là tay chơi rảnh rỗi, nhưng lại giống ông già nhất trong số mấy người trẻ bọn họ, trong nhà ngoại trừ ông cụ ra thì chỉ có Vương Từ thích sắp xếp bàn cờ nhất, nên chuyện cậu ta có thể sắp xếp lại bàn cờ bị lật là chuyện bình thường.
Tần Thời Luật căn bản không quan tâm đến bàn cờ, anh hỏi: “Người đâu?”
Vương Hành làm sao biết được.
Hồ Chính Đình lại càng không biết.
…….
Đường Dục không ngờ sẽ gặp Chu Bình Giang ở đây, mà Chu Bình Giang cũng ngoài ý muốn giống vậy.
Đường Dục phá ván cờ trước mặt Vương Từ, chuyện đó khiến Vương Từ kích động tới mức đứng tại chỗ xoay ba vòng, sau đó cậu ta kéo Đường Dục đến phòng sách.
Cửa cũng không gõ, bước vào rồi cũng không chào hỏi ai hết, Vương Từ trực tiếp đẩy Đường Dục qua nói: “Ông nội, cậu ta đã phá ván cờ mà ông bày ở bên ngoài.”
Vương Hưng Hải không tin: “Cậu ta?”
Đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ca-man-xuyen-thanh-vai-ac-bach-nguyet-quang/3536409/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.