Tiêu Sí Hành thật đúng là phiền phức.
Rõ ràng đã gửi cho hắn giá đấu thầu mà hắn muốn, nhưng hắn vẫn luôn nhắn tin làm phiền cậu.
Đường Dục không trả lời, Tiêu Sí Hành liền gọi điện thoại cho cậu.
Đường Dục cúp điện thoại:【Nếu anh đã không tin thì còn hỏi tôi làm gì?】
Tiêu Sí Hành:【Không phải anh không tin em, chỉ là cái giá đấu thầu này quá cao, có phải em nhìn nhầm rồi không?】
Cao sao?
Đường Dục nghi hoặc nghiêng nghiêng đầu.
Đường Dục thay quần áo ở nhà, ngồi xếp bằng trên sô pha, nhanh chóng gõ chữ:【Giá cao tức là ẩn sau mảnh đất này vẫn chưa nhìn thấy lợi nhuận, anh cũng đừng có keo kiệt như vậy, nếu anh thật sự không mua nổi thì về nhà mua một bộ trò chơi ghép hình chơi đi.】
Tiêu Sí Hành: "......"
Không mua nổi thì mua một bộ trò chơi ghép hình chơi đi, đây là khinh thường hắn?
Hắn có thể để Đường Dục khinh thường sao?
Tất nhiên là không thể!
Tiêu Sí Hành:【Tiểu Dục, có phải em đang tức giận không? Anh không phải có ý không tin em.】
Đường Dục không trả lời.
Anh rõ ràng là không tin tôi.
Tiêu Sí Hành có một loại tình cảm không thể nói rõ với Đường Dục, hắn không ghét Đường Dục, thậm chí có một đoạn thời gian hắn có chút thích cậu, nhưng Đường Dục không học vấn không nghề nghiệp, chơi chơi còn được, nhưng nếu thật sự nói về chuyện tình cảm, đừng nói cha mẹ hắn không đồng ý, bản thân hắn cũng cảm thấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ca-man-xuyen-thanh-vai-ac-bach-nguyet-quang/2505417/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.