Lần trước Đường Dục lái xe đi lấy chuyển phát nhanh, đèn xe đã bị cậu đâm hỏng rồi, không liên quan đến kĩ thuật lái xe, chủ yếu là do cậu không có bằng lái.
Trước kia lười đi học, hiện tại...... Thôi, loại chuyện như lái xe này không thích hợp với cậu.
Nhận được điện thoại của người giao hàng, lần này Đường Dục tự mình chạy ra, đi được một chút cậu liền hối hận.
Aaaaaa đi đường mệt mỏi quá à!
Cậu ôm một hộp chuyển phát nhanh vừa đi vừa khui, mở thùng giấy lấy đồ bên trong rồi ném hộp vào thùng rác bên cạnh, sau đó cứ đứng ở kia bất động.
Chiếc xe ở phía sau đã bắt đầu đi theo cậu từ cửa tiểu khu, một đường chạy theo này cũng đã gần mười phút.
Đường Dục đi xong lại dừng, dừng xong lại đi tiếp, so với người ta đi dạo công viên còn chậm hơn, lúc này đang đứng ở trước thùng rác không biết nghiên cứu cái gì.
Đường Dục mở hộp gỗ ra xem, thở dài, ôm hộp tiếp tục đi về phía trước, tốc độ đi bộ có thể so với bệnh nhân phẫu thuật não đang hồi phục, chỉ đi khoảng năm phút mà cậu lại có cảm giác như đang trèo đèo lội suối.
Lê Thành đầu đầy hắc tuyến, mấu chốt là đại boss ngồi phía sau còn không cho hắn đi nhanh hơn vị "tổ tông" đang đi bộ phía trước, cuối cùng phỏng chừng là không nhịn nổi nữa mới đồng ý cho hắn ấn kèn.
Đường Dục quay đầu lại nhìn thoáng qua, qua lớp cửa kính nhìn thấy Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ca-man-xuyen-thanh-vai-ac-bach-nguyet-quang/2505413/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.