Nụ cười trên môi ông cụ nhà họ Thu ngay lập tức tan biến. Thấy hai người họ xuất hiện, ông cụ chỉ hừ lạnh một tiếng, chẳng buồn nhìn đến. “Mộc Trân, ngồi đi con”, Thu Lỗi bổ Thu Mộc Trân cất tiếng gọi. Vào lúc này, điện thoại của Diệp Phong bỗng reo lên. Anh mỉm cười ái ngại, xin thứ lỗi rồi ra ngoài nghe máy. “Chỉ là một kẻ bỏ đi mà cũng làm người gọi thế nhỉ? Chắc là quen được đảm bạn không ra gì nào đấy”, Thu Mộc Doanh lạnh lùng hừ một tiếng. Như thể sực nhớ ra chuyện khi nãy, cô ta vội vàng nói tiếp, “À đúng rồi, ông nội, cháu quên nói với ông chuyện này. Cậu Thẩm đến công ty bàn chuyện làm ăn với cháu, nhưng đã bị vợ chồng Diệp Phong đánh ngay trước cổng đấy ạ”.
Gì cơ?
Ai nấy nghe xong đều ngẩng đầu lên. “Đánh cậu ấm nhà họ Thẩm?” “Điền rồi à?” “Đó là đứa con duy nhất của nhà họ Thẩm, là người kế nhiệm tương lai của tập đoàn nhà họ Thẩm mà!” “Bố Thẩm Phi là Thẩm Cửu Ức, từng là người giàu nhất ở Vân Châu đấy, quyền thế vô cùng. Nghe nói còn có mối quan hệ rất tốt với ông Lý Nhị của Vân Tông”. “Ôi, Lý Nhị, là đại ca hô mưa gọi gió ở Vân Châu!” “Một người có chống lưng kinh khủng như vậy mà tên rác rưởi này cũng dám đánh?” “Chúng nó muốn hại chết nhà họ Thu à!”
Chỉ trong tích tắc, người nhà họ Thu đều biến sắc. Ngay cả khuôn mặt già nua của ông cụ cũng trở nên khó coi.
Tập đoàn nhà họ Thẩm là doanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-ruong-bo/212076/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.