Đêm về
Ảnh trăng bàng bạc, gió thổi xào xạc.
Có một người thanh niên lặng lẽ đứng bên hồ Vân Vụ. Anh đang chăm chú ngắm nhìn sóng nước óng ảnh trên mặt hồ.
Vân Châu là một thành phố sông ngòi, từ nghìn xưa đã được gọi là nơi có “ba phần núi, sáu phần nước, một phần đồng bằng". Hồ Vân Vụ là hồ nước ngọt lớn nhất ở Vân Châu. Vì con sông này được mây mù bao phủ quanh năm nên mới có tên như thế. “Đã để cậu chủ đợi lâu ạ. Có tiếng một ông lão vang lên từ sau lưng anh. Bất ngờ thay, đó chính là ông Hàn. Nếu người nhà họ Sở nhìn thấy cảnh tượng này, chắc hẳn sẽ cảm thấy rất choáng váng. Ông Hàn là đại quản gia ở nhà họ Sở, là người thân cận nhất của ông chủ nhà họ Sở. Vậy mà khi đứng trước mặt chàng thanh niên này, ông ấy còn cung kính hơn cả đối với ông chủ. “Ông ta đi rồi à?” Vẫn đưa mắt nhìn hồ, anh lãnh đạm lên tiếng. “Vâng, thưa cậu chủ. Ông chủ đã rời đi rồi, còn dặn tôi rằng về sau phải âm thầm chú ý đến cậu nhiều thêm một chút. Nên là, sau này tôi và cậu chủ sẽ có thể liên lạc thuận lợi hơn. Dù có bị phát hiện, thì thân phận của tôi cũng sẽ không bại lộ.”
Diệp Phong ngẩng đầu, chậm rãi cất lời: “Ông Hàn này, ông đã vì tôi mà nhẫn nhục chịu đựng nhiều năm như vậy, vất vả cho ông rồi. “Cậu chủ khách sáo rồi ạ. Năm xưa, nếu không nhờ cậu chủ cứu giúp, tôi đã chết ở nơi đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-ruong-bo/212070/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.