Mỗi ngày Ninh Khinh Tuyết đều dậy muộn hơn Hứa Vy, nhưng hôm nay lúc Ninh Khinh Tuyết thức dậy rửa mặt, thì phát hiện Hứa Vy vẫn chưa đi làm, không khỏi tò mò cô hỏi:
-Hứa Vy, hôm nay cô không đi làm sao?
-Hôm nay nghỉ phép, Ninh Khinh Tuyết, mỗi ngày cô đều nhìn ngắm những thứ hoa cỏ kia không thấy chán sao?
Bởi vì có một thời gian sống cùng với nhau, Ninh Khinh Tuyết và Hứa Vy đã dần dần thân thiết hơn, không còn lạ lẫm như lúc đầu nữa.
Ninh Khinh Tuyết lắc lắc đầu,
-Không đâu, mỗi ngày thấy chúng lớn lên, tôi cảm thấy rất vui.
Hứa Vy hơi khựng lại, cô thật sự không thể lý giải được hành động của Ninh Khinh Tuyết. Cứ cho là ban đầu Diệp Mặc cũng yêu thích cỏ cây, nhưng cũng không nhìn ngắm chúng một cách mê mẩn như Ninh Khinh Tuyết, nhiều nhất cũng là mỗi ngày tốn chút thời gian chăm chút, thời gian còn lại thì làm những việc khác.
Hứa Vy đang định nói gì đột nhiên bị tiếng động phá cánh cửa làm cho giật mình, cái chậu cầm trên tay rơi xuống đất.
Hai người đàn ông hung dữ xông vào, nhưng khi nhìn thấy Hứa Vy đang sợ hãi đứng một bên thì có vẻ ngạc nhiên. Bọn họ không ngờ người ở cùng với Ninh Khinh Tuyết hôm nay lại không đi làm, nhưng ánh mắt bọn họ cũng chỉ thoáng lướt qua, rồi lập tức không nhìn Hứa Vy nữa.
-Tên tiện nhân kia, mày lừa tiền của ông, còn dám trốn ở đây à, đi, theo bọn tao về.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/3160028/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.