-Chuyện này, anh Diệp, không phải là anh đã thích Song Song rồi chứ?
Trác Ánh Tình nhìn theo Nhiếp Song Song đi khá xa rồi mới đột nhiên hỏi.
Diệp Mặc nhíu nhíu mày, không nói gì, hắn đang nghĩ rốt cục thì Nhiếp Song Song là người như thế nào, mục đích cô ta đến Hoa Đại là gì? Nếu cô em gái Diệp Lăng không ở Hoa Đại thì cũng không nói gì, nhưng bây giờ Diệp Lăng cũng ở đây, Hoa Đại mà có một người như thế, thật là nguy hiểm.
-Gì nào, thích thì cứ thừa nhận, em đâu có nói gì anh, không chừng em còn có thể giúp anh nữa đấy, sao anh không trả lời tôi, thật là.
Trác Ánh Tình bỗng nhiên bĩu môi nói.
Diệp Mặc cười lạnh nhạt,
-Nếu như cả hai cô mà phải chọn một thì tôi thà thích cô hơn, cũng không thèm thích Nhiếp Song Song đâu.
-Thật sao, anh Diệp, anh thíchem thật sao? Thật là tốt quá, tuy em thích anh không nhiều lắm, nhưng em có thể nói cho chú ba em biết là anh thích em. Ây, anh không biết là chú ba em tôn sùng anh thế nào đâu, nếu biết anh thích em, thì sẽ không còn biết cách nào để tác hợp cho em đâu?
Đột nhiên Trác Ánh Tình vui lên, cứ kéo lấy tay Diệp Mặc không buông.
Diệp Mặc trở tay bắt lấy cổ tay Trác Ánh Tình, chân khí xâm nhập vào cơ thể cô, quả nhiên trong cơ thể cô có một luồng khí lạnh. Hiển nhiên là Song Song đã hạ thủ, cô gái này dù nam hay nữ cũng không tha.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/3159795/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.