Rất lâu sau đó, Diệp Mặc mới thở phào một cái, Diệp Mặc rời khỏi môi Lạc Ảnh, Lạc Ảnh thì càng không dám nhìn Diệp Mặc, chỉ tựa đầu vào lòng hắn, dường như nụ hôn ngốc nghếch vừa rồi không liên quan gì đến cô.
Nhưng cơ thể cô lại vẫn vô cùng mềm mại và nóng bỏng, hơn nữa dường như hơi thở cũng không còn bình thường nữa rồi, Diệp Mặc nhìn thấy nén hương ở góc phòng đã cháy tàn, đồng thời vận chân khí hóa giải dược tính trong cơ thể của Lạc Ảnh, hơi thở của Lạc Ảnh đã bình ổn trở lại, nhưng cô ôm Diệp Mặc càng chặt hơn.
Diệp Mặc cười cười, sau đó nói:
- Tố Tố, anh cảm thấy nén hương mà em đốt hình như có chút vấn đề, đó có vẻ như là Thôi Tình Hương.
Lạc Ảnh ngẩng đầu, cười tự nhiên
- Vâng, lúc sau thì em mới biết, mùi của nó không giống với mùi của Tĩnh Tâm Hương mà em đã dùng trước đây, không biết là ai đã đổi nó.
Lúc sau cô mới biết nén hương mà mình đốt có mùi lạ, với tính cách của cô, mặc dù khát khao được nhìn thấy Diệp Mặc, và hắn cũng có hơi động tâm, nhưng tuyệt đối không thể có chuyện vừa gặp mặt mà đã như vậy được.
Diệp Mặc hơi sửng sốt, một lúc lâu sau mới vất vả nói: nguồn TruyenFull.vn
- Vậy sao em còn không nói? May mà anh ngửi qua, hơn nữa còn biết cách hóa giải, không thì...
Lạc Ảnh tựa vào lòng Diệp Mặc, giọng nói như đến từ chín tầng mây vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/3159662/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.