- Anh, thật không ngờ lại có người sống ở nơi như vậy.
Đường Bắc Vi mặc dù đang ở trên lưng của Diệp Mặc, nhưng Diệp Mặc cõng cô trên lưng nhảy xuống sợi dây xích sắt giữa vách núi, khiến cô vô cùng sợ hãi. Lúc cô trông thấy con đường núi hiện ra sau vách đá dựng đứng, thì lại càng kinh ngạc hơn.
Diệp Mặc gật dầu nói:
- Môn phái này không thích sự ồn ào của trần thế, nơi này thích hợp cho họ tu luyện.
- Vậy cái mà anh dạy cho em chính là Cổ võ của ẩn môn trong truyền thuyết đấy sao? Cái gì mà môn võ không có chiêu thức gì đấy đúng không?
Đường Bắc Vi tò mò hỏi.
Diệp Mặc thận trọng nói:
- Cái anh dạy em không phải là Cổ võ, nhưng lại quý giá hơn Cổ võ gấp trăm vạn lần, em tuyệt đối không được để lộ ra trước mặt người khác, càng không được nói cho bất kì ai.
Theo như những gì Diệp Mặc từng nói với cô, Đường Bắc Vi cũng có chút hiểu biết về ẩn môn, hai người vừa đi vừa nói, đã tới Tĩnh Nhất Môn.
Trưởng môn của Tĩnh Nhất Môn tuy ngoài mặt không nói, nhưng thực ra lại rất biết ơn Diệp Mặc. Nếu như không phải nhờ Diệp Mặc loại trừ Tĩnh Tức, thì bà ta cũng không thể có lại được Tĩnh Nhất Môn. Sau khi Diệp Mặc giết chết Tĩnh Tức, Tĩnh Nhất Môn đã trải qua sự chỉnh đốn của bà, đã không còn có bộ dạng sa sút như trước nữa.
Nhưng cho dù Tĩnh Nhàn có nghĩ thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/3159601/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.