- Anh à, sao anh lại tới đây?
Diệp Tử Phong nhìn thấy Diệp Mặc thì rất vui mừng. Diệp Mặc phải đến gần năm nay chưa gặp người nhà, bây giờ hắn lại chủ động tới nhà họ Diệp khiến Tử Phong thật không ngờ tới.
Diệp Mặc mỉm cười nói:
- Để anh xem em và Diệp Lăng nào! Diệp Lăng đâu rồi, sao anh không nhìn thấy nó?
Diệp Tử Phong có phần bất đắc dĩ trả lời:
- Nó và bạn đã đi Đạp Thanh rồi, để em gọi cho nó về nhé!
Diệp Mặc liền xua tay ngăn lại:
- Thôi, Tử Phong, không cần đâu, cứ để nó đi chơi đi!
- Nếu Diệp Lăng biết anh về mà chưa được gặp anh thì nó sẽ buồn lắm đấy! Mỗi ngày nó đều hy vọng là anh sẽ về, không ngờ lúc anh về nó lại không có nhà.
Diệp Tử Phong cười nói.
Diệp Mặc nhìn bộ dạng của Diệp Tử Phong rồi hỏi:
- Tử Phong, bây giờ em ở đây cũng không tệ lắm đâu nhỉ!
Tử Phong gật đầu:
- Vâng, tốt lắm anh ạ, bây giờ họ rất tôn trọng ông nội nên không dám làm khó em đâu. Hơn nữa, em cũng đi làm rồi, ông cũng dần dần giao các việc lớn bé cho em xử lý rồi.
- Vậy thì anh yên tâm rồi!
Diệp Mặc gật đầu nói, người mà hắn lo lắng nhất chính là Diệp Tử Phong, nhưng bây giờ Tử Phong đã biết mình nên làm gì nên hắn cũng yên tâm. Nếu không, rất có thể hắn sẽ dẫn Tử Phong tới Lưu Xà.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/3159434/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.