-Đã đến đây rồi thì vào trong đi.
Giọng của Nhâm Bình Xuyên vẫn già nua như cũ, hơn nữa còn có vẻ rất thản nhiên.
Diệp Mặc nắm chặt lấy phi kiếm, thần thức cẩn thận quét quanh người Nhâm Bình Xuyên một lượt, chỉ cần cảm thấy có gì bất ổn là hắn sẽ lập tức đi ngay, tuyệt đối không thể để bản thân rơi vào vòng công kích của Nhâm Bình Xuyên, hơn nữa Diệp Mặc còn có dự cảm rằng, dường như hắn cảm giác thấy thần thức của mình đều bị Nhâm Bình Xuyên cảm nhận được hết, lão già này thật quá đáng sợ.
Nhưng hắn nhanh chóng yên lòng, chả trách sao Nhâm Bình Xuyên không truy đuổi hắn, vì hai chân của gã đã bị nổ mất, hai chân đó giờ chỉ có một miếng vải che lên, nếu như không phải là Diệp Mặc thì người khác nhất định sẽ không thể nào phát hiện ra.
Diệp Mặc nhẹ nhàng thở phào, cho dù Nhâm Bình Xuyên có lợi hại nhưng gã cũng đã không còn chân nữa, gã cũng không thể làm gì được mình. Nghĩ đến đây, Diệp Mặc liền chậm rãi bước vào.
-Năng lực thần thức của mày rất kỳ lạ, tao cảm thấy mày chưa bước vào, nhưng thần thức của mày có thể cảm nhận được động tác của tao, thậm chí có thể nhìn thấy tất cả của tao. Nói cho tao biết, làm sao mà mày làm được?
Nhâm Bình Xuyên ngồi trên mặt ghế đá, dung mạo không vì thăng cấp lên Tiên Thiên biến thành trẻ lại, mà lại hiện rõ sự già nua. Ngữ khí của gã rất bình thản, cũng không vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/3159160/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.