Một giờ sau, Mạch Sái bị đánh cho đến gãy chân gãy tay, dẫn theo một tên lính hoảng sợ chạy về. Mặc dù lần này Mạch Sái là người chịu trách nhiệm, nhưng anh ta không dám hạ lệnh động thủ nữa rồi. Anh ta chỉ đến uy hiếp, tạo áp lực mà thôi, không ngờ chủ tịch Diệp này lại quyết đoán đến như vậy, không hề do dự, ra tay giết chết mười mấy người của anh ta.
Anh ta thay vì uy hiếp dồn công ty dược Lạc Nguyệt rơi vào cảnh khốn khổ, còn giết chết một người, nhưng bây giờ anh ta lại trở thành người bị uy hiếp, bị người ta giết sạch hết thủ hạ, nếu như không phải vì giữ anh ta lại để chuyển lời, nói không chừng chân tay của anh ta không chỉ là bị đánh gãy, đến mạng cũng còn không giữ nổi cũng nên.
Đương nhiên chuyện này không phải là chuyện mà anh ta cảm thấy sợ nhất, chuyện khiến anh ta cảm thấy kinh hãi nhất đó chính là chủ tịch Diệp này làm thế nào có thể giết được mười mấy người trong cùng một lúc? Thậm chí anh ta còn không nhìn thấy gì, đúng là quái dị và kinh khủng, chuyện này nhất định phải lập tức về báo cáo cho Tổng thống biết mới được.
Hứa Bình dẫn Mạch Sái đi được một lúc lâu, Úc Diệu Đồng mới hoảng hốt tỉnh táo lại, mặc dù cô biết Diệp Mặc rất lợi hại, nhưng không ngờ Diệp Mặc có thể lợi hại đến mức này, khoát tay một cái mà đã có thể giết chết mười mấy người trong thời gian không đến nháy mắt.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/3159152/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.