Chương trước
Chương sau
Diệp Mặc đương nhiên không biết trong lòng người Mỹ ở nghĩ cái gì, lúc này hắn đang tiếp đãi một bệnh nhân đầu tiên. Đây là một trùm dầu mỏ đến từ Kuwait, tên Aimoer. Bệnh tình của y rất nghiêm trọng, thậm chí đã đến nông nỗi hấp hối. Nếu không phải chắc chắn sẽ chết, hoặc là không nơi nào có thể trị liệu, y sẽ không đến Lạc Nguyệt Thành trị liệu đâu.

Bệnh của Aimoerlà một loại bệnh thích ngủ, gần như xem bệnh khắp toàn cầu, tất cả chuyên gia hạng nhất đều xem qua cho y, nhưng không có biện pháp chữa khỏi bệnh của y.

Bệnh thích ngủ nghe thì rất đơn giản, nhưng tình huống của Aimoer lại vô cùng nghiêm trọng. Thời gian y tỉnh táo nhiều nhất không hơn mười phút, lập tức sẽ lại tiếp tục ngủ. Nói thẳng ra, khi y ngủ, không cưỡng chế khiến y tỉnh lại, y chính là một người sống đời sống thực vật. Hơn nữa người sống đời sống thực vật này và người sống đời sống thực vật khác không giống nhau, y đang ngủ say thì trạng thái lão hóa của cơ quan vô cùng nhanh.

Một trưởng khoa y học Canada nghiên cứu cho y một loại dịch tiêm vào, nhưng loại dịch này có một tác dụng phụ, chính là dùng sẽ đẩy nhanh tốc độ lão hóa. Vốn là lúc Aimoerngủ cơ quan nội tạng sẽ biến chất, hơn nữa tiêm loại dịch này vào, cơ quan y càng lão hóa nhanh hơn.

Mà Aimoervì gia tộc quá lớn, rất nhiều chuyện còn chưa xử lý xong, lại không thể không thường xuyên tiêm loại dịch này, kết quả là đã kề cận cái chết.

Nếu không phải dược phẩm Lạc Nguyệt sản xuất ra Mỹ nhan hoàn quá mức nghịch thiên, hoặc là nói nếu không phải Aimoersắp chết, bọn họ sẽ không tới Lạc Nguyệt Thành này chữa bệnh, bởi vì Aimoer đã không còn cách nào khác.

Cùng đi chữa bệnh với Aimoertrừ con trai cả của y - Jesse và phu nhân Naswa, còn có vài tên vệ sĩ và phiên dịch. Ngoài ra, đài truyền hình nổi tiếng Thế giới, công ty radio Colombia (CBS) cũng cùng đi tới Lạc Nguyệt.

Đài truyền hình CBS là Jesse mời tới, dược phẩm Lạc Nguyệt làm ra động tĩnh lớn như vậy, không ai không biết. Bệnh viện của bọn hắn đưa ra giá trị liệu khủng bố trên trời, mục đích gì rất nhiều người vừa xem là hiểu ngay, chính là vì vơ vét của cải. Jesse chữa bệnh cho Aimoer nhưng lại sợ dược phẩm Lạc Nguyệt quá đen tối. Cho nên liền mời đài truyền hình CBS tới.

Đối với lời mời của Aimoer, công ty radio Colombia đương nhiên vô cùng vui sướng, vốn bọn họ đã muốn đi Lạc Nguyệt Thành lấy tư liệu phỏng vấn. Chỉ có điều Lạc Nguyệt Thành hiện tại không chào đón người khác lại đây, hơn nữa còn có hơn mười thuyền quân hạm ở phía ngoài

Diệp Mặc đã xem qua bệnh của Aimoer, với hắn mà nói bệnh này thật sự chưa tính là việc khó gì. Trước kia không có tu chân, Diệp Mặc cũng gặp qua loại bệnh này, nhưng lại không có cách nào giải quyết. Sau khi Tu chân, hắn biết đây là một chứng bệnh kinh mạch suy thoái, ngoại trừ chân khí khai thông kinh mạch suy thoái, khiến huyết mạch khôi phục sức sống ra. Không có biện pháp khác. Diệp Mặc cũng biết các loại chứng bệnh dính đến kinh mạch ngoại trừ trung y còn có một chút điều trị hữu hiệu, Tây y thì không có bất kỳ biện pháp nào.

Có thể nói loại bệnh này khi hắn luyện khí tầng hai là có thể trị liệu. Chỉ là luyện khí tầng hai tiêu phí thời gian nhiều hơn một chút mà thôi. Hiện tại đã luyện khí tầng bốn rồi, loại bệnh này đối với hắn mà nói là tay đến bệnh trừ.

Nhưng trước khi chữa bệnh Diệp Mặc phải hỏi trước Aimoernày có bao nhiêu tiền, hắn biết cũng không phải tất cả kẻ có tiền đều có thể tùy tiện là có thể lấy ra 100 triệu đô la Mỹ. Có thể nói người có thể tùy tiện xuất ra 100 triệu đô la Mỹ trên toàn bộ thế giới cũng không nhiều lắm. Đương nhiên, rất nhiều kẻ có tiền cũng không phải kẻ trèo lên các loại topten gì trên báo chí.

Tại triều đại nào, ở bất kỳ địa phương nào, người chân chính có tiền là tránh ở trong bóng tối. Chẳng qua hiện nay xí nghiệp vào thị trường, cổ phiếu tung hoành, mọi người quen dùng cổ phiếu để cân nhắc tài sản của một người. Không thể nói biện pháp này không đúng, nhưng Diệp Mặc nhận thức vì biện pháp này mà không thể đem tất cả người có tiền một lưới bắt hết.

Aimoerchính là một người như vậy, lúc trước Diệp Mặc thông qua Hư Nguyệt Hoa tìm hiểu qua, tài sản của Aimoerở bảng xếp hạng thế giới không tính là cao lắm, toàn bộ tài sản là 10 tỷ đô la Mỹ. Nhưng Diệp Mặc biết rằng rất nhiều loại số liệu này đều làm không được chuẩn, xác thực mà nói bình thường tài sản bọn họ đều cao hơn con số văn bản này rất nhiều.

Thấy Diệp Mặc lâu không nói, Jesse nhíu nhíu mày, nếu không phải bây giờ tài sản phân phối không đều, xí nghiệp gia tộc nội chiến với nhau, y sẽ không mang cha tới đây chữa bệnh. Đương nhiên, nếu quả thật có thể trị khỏi bệnh cho cha y, với y mà nói không có chỗ nào xấu.

-Bác sĩ, bệnh của cha tôi, xin hỏi có thể chữa khỏi hay không?

Jesse thông qua phiên dịch truyền đạt ý của mình.

Diệp Mặc gật gật đầu nói:

-Bệnh của cha cậu tôi có thể chữa được, tuy nhiên thuốc hơi đắt, cần một tỷ đô la Mỹ.

Nói ra một tỷ đô la Mỹ, Diệp Mặc cũng suy xét qua rồi, hắn không có khả năng cứ ở tại chỗ này chữa bệnh. Hơn nữa theo tháng gần nhất xem ra, bệnh nhân có hơn trăm triệu đô la Mỹ đến chữa quả thật không có mấy người. Còn không bằng làm vụ làm ăn này, liền rời khỏi Lạc Nguyệt, chuyên tâm thăng cấp.

-Một tỷ đô la Mỹ?

Jesse trầm mặc xuống, một tỷ đô la Mỹ đối với gia tộc Aimoer mà nói cũng không phải một chữ số nhỏ, đương nhiên khoản tiền này đối với bọn họ mà nói cũng không tính là thương gân động cốt.

Diệp Mặc nhìn Jesse cúi đầu trầm tư, thản nhiên nói:

- Nếu anh lo lắng tôi lừa anh, cũng không sao. Tôi nghĩ công ty radio Colombia (CBS) anh mang đến này hẳn là một đài truyền hình không nhỏ? Bọn họ đã đang quay camera, Lạc Nguyệt Thành của tôi không muốn công chúng phẫn nộ, cũng sẽ không lừa anh. Đương nhiên anh cũng có thể đợi sau khi tôi giúp cha anh chữa khỏi bệnh mới trả tiền.

Jesse nhìn phía sau camera của đài truyền hình, gật đầu đồng ý lời Diệp Mặc nói, một tỷ đô la Mỹ mặc dù có hơi nhiều, nhưng nếu có thể cứu cha, khoản tiền này vẫn là có lợi.

Diệp Mặc rất rõ ràng, nếu Jesseđồng ý, hắn lập tức bắt đầu chữa bệnh, đương nhiên trước khi chữa bệnh hắn sẽ không cho những người này nhìn. Mời tất cả mọi người ra khỏi phòng bệnh, Diệp Mặc mới bắt đầu dùng châm truyền chân khí trực tiếp giúp Aimoer chữa trị khơi thông kinh mạch.

Tuy rằng Diệp Mặc đã là luyện khí tầng bốn trung kỳ, nhưng khơi thông kinh mạch của Aimoer cũng mất hai giờ. Kinh mạch của Aimoersau khi hoàn toàn khơi thông, lập tức ngủ thật say. Sau khi đợi Aimoer ngủ, Diệp Mặc lại lấy ra một ít mảnh đài sen của tuyết liên tử ngàn năm, luyện chế ra một ít nước thuốc trực tiếp rót vào miệng Aimoer.

Làm xong cái này, Diệp Mặc mới liên tục châm mấy cái làm cho Aimoer tỉnh lại, lúc này mới mở cửa phòng bệnh ra.

Liên tục hơn ba giờ, nếu không phải những đội viên kia của Quách Khởi như một đám hung thần ác sát, Jesse cũng đã vọt vào phòng bệnh rồi. Truyện được copy tại Truyện FULL

Aimoer vừa mới tỉnh lại, y có chút mờ mịt nhìn vợ và đứa con vừa xông vào, còn không biết chuyện gì xảy ra. Jessevà Naswa có chút khó tin nhìn Aimoer, rất hiển nhiên thấy khuôn mặt y như trẻ hơn 10 tuổi thì biết bệnh của Aimoerđã tốt rồi, thậm chí tốt không thể tốt hơn nữa.

Người một nhà nói bô lô, cuối cùng là hiểu là chuyện gì xảy ra. Sau khi Aimoerbiết được tình huống, lập tức bò lên muốn cảm tạ Diệp Mặc. Tuy rằng một tỷ đô la Mỹ đối với đứa con mà nói có hơi nhiều, nhưng đối với Aimoery mà nói, không cần nói là một tỷ, cho dù là mười tỷ có thể cứu y, y cũng trả.

Gần như không hề do dự, Aimoer bảo Jesse đem tiền cho Lạc Nguyệt. Bệnh của mình y đương nhiên biết, hiện tại toàn thân tràn đầy sức sống, lại có một loại cảm giác đói bụng, nếu điều này không tốt mới là lạ.

Đài truyền hình CBS gần như là ghi chép hết cảnh người một nhà tất cả nói chuyện, và cảm tạ Diệp Mặc. Tuy rằng đài truyền hình CBS lần nữa yêu cầu Diệp Mặc lấy khẩu trang xuống, nhưng Diệp Mặc vẫn cự tuyệt. Không cần nói là khẩu trang, cho dù là khuôn mặt, hắn cũng sẽ không cho những người này chụp rõ ràng. Kẻ thù của hắn rất nhiều, hiện tại ngoại trừ Bắc Sa lại thêm nước Mĩ, nhưng thực lực của hắn cách Trúc Cơ còn rất xa.

...

Hư Nguyệt Hoa không giữ một nhà Aimoerlại, trên thực tế, người một nhà Aimoerhiện tại cũng không muốn tiếp tục ở lại nơi này, bệnh đã tốt rồi, việc Aimoer cần làm còn rất nhiều. Nếu y không tỉnh lại, gia tộc của y và sự nghiệp của y sắp bị người còn lại cắn nuốt không còn.

-Kiếm tiền kiểu này cũng quá dễ dàng...

Hư Nguyệt Hoa thu được một tỷ đô la Mỹ tiền mặt, trong lòng cũng là thầm than, bản lĩnh của Diệp Mặc cô đã từng chứng kiến, nhưng bản lĩnh kiếm tiền của Diệp Mặc dường như so với thân thủ của hắn còn lợi hại hơn một chút. Hơn một tháng trước mới cầm về mười tỷ đô la Mỹ, hôm nay mới mấy giờ lại kiếm được một tỷ.

Diệp Mặc lại lắc lắc đầu nói,

- Loại cơ hội kiếm tiền này không có nhiều, dù sao người có thể xuất ra hơn trăm triệu đô la Mỹ lác đác có thể đếm được. Chị Nguyệt Hoa, hiện tại chị phải gia tốc kiến thiết Lạc Nguyệt, đồng thời đẩy một phần tiền giao cho anh Hứa Bình, kiến thiết quân đội Lạc Nguyệt. Tất cả người tòng quân ở Lạc Nguyệt đều phải tuyên thệ trung thành với Lạc Nguyệt Thành. Chúng ta không nắm chắc, không có cơ sở, khi người khác tới xâm phạm, chúng ta ít nhất phải có năng lực tự bảo vệ mình.

-Điều này chị biết, chị đã thương lượng qua với anh Hứa, tiến độ kiến thiết quân đội vẫn rất nhanh. Rất nhiều người đều nguyện ý đến nơi này của chúng ta định cư, hơn nữa chiến tranh hiện đại hoá không cần phải nhiều người, mà là nhiều tiền và nhiều nhân tài. Lạc Nguyệt Thành chúng ta đã thu hút các loại nhân tài trên thế giới, tin tưởng chỉ trong thời gian vài năm, nơi này sẽ có một đại biến. Chị chỉ sợ người Mỹ đột nhiên xâm phạm.

Hư Nguyệt Hoa mặc dù đối với kiến thiết Lạc Nguyệt tin tưởng mười phần, nhưng vẫn rất lo lắng người Mỹ xâm phạm.

Diệp Mặc cũng nhíu nhíu mày, hắn không hiểu vì sao từ sau lần hắn đã giết mười mấy đại binh nước Mĩ, người Mỹ lại chưa từng đến qua. Căn cứ tính cách người Mỹ, điều này có chút rất không thích hợp.

-Người Mỹ vì sao vẫn chưa tới?

Diệp Mặc nghĩ đến đây theo bản năng bắt đầu hỏi, mục đích hắn ở chỗ này đúng là định đợi người Mỹ tới một người giết một người, đến hai người giết một đôi. Nhưng đến hiện tại nước Mỹ đến một phóng viên cũng không đến, thậm chí chỉ hướng liên hiệp quốc thanh minh việc giữ lại vũ lực giải quyết Lạc Nguyệt mà thôi, bọn họ rốt cuộc muốn làm gì?

-Bọn họ có thể đợi chúng ta kiến thiết xong Lạc Nguyệt Thành, lại đến tìm phiền toái hay không?

Hư Nguyệt Hoa tuy rằng thấy ý nghĩ của mình không đúng, nhưng vẫn nói ra.

Diệp Mặc khẽ mỉm cười,

- Chị cho là những quốc gia này giống như là trẻ con đánh nhau à, đợi chúng ta chuẩn bị xong rồi, hắn đến phá hư xả giận? Chuyện không có lợi ích bọn họ sẽ không làm. Bọn họ muốn chiếm lĩnh nơi này, cũng sẽ không đợi chúng ta tới kiến thiết, chính bọn nó cũng sẽ kiến thiết, người Mỹ một chút tiền này vẫn có...

Nói tới đây, Diệp Mặc đột nhiên dừng lại, hắn rốt cục hiểu được nước Mỹ vì sao đến bây giờ vẫn không công kích Lạc Nguyệt rồi, hắn đúng người trong cuộc luôn mê muội.

-Hóa ra là như vậy.

Diệp Mặc trái lại thở phào một cái...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.