-Đa tạ anh Diệp cứu mạng, tôi và bạn trai tôi đều vô cùng cảm kích.
Lục Na thấy Diệp Mặc giết Lý Đạt Nghi, tuy rằng không biết hắn giết như thế nào, nhưng nghĩ đến hẳn là các loại ám khí phi đao.
Diệp Mặc âm thầm buồn cười, hai người kia tự xưng là người yêu, một người gọi mình là tiền bối, một người gọi mình là anh. Hai người này không biết có thân phận gì ở Bắc Sa, hoặc là như Văn Đông.
-Tại sao Bắc Sa phải truy giết hai người?
Diệp Mặc đánh giá hai người vài lần, mới lên tiếng hỏi.
Lục Na dụi dụi con mắt,
- Bởi vì tôi và chị tôi, Lục Linh đều làm việc tại Bắc Sa, chị tôi bởi vì phải thay người khác nhận tội, đã bị người Bắc Sa mang đi, tôi đoán chị đã lành ít dữ nhiều. Đáng thương cho chị tôi vì Bắc Sa làm nhiều chuyện như vậy, chỉ là vì phải nhận tội thay người khác, cuối cùng lại nhận kết quả như vậy. Tôi có tâm muốn báo thù, nhưng tôi lại không có năng lực, chỉ có thể cùng bạn trai tôi lén trốn ra khỏi Bắc Sa.
Lục Linh? Diệp Mặc chợt nhớ tới thiếu phụ tên chị Linh kia, chị Lục Na không phải là cô ấy chứ, nếu như là cô ấy, ngược lại là mình làm liên lụy Lục Linh rồi. Diệp Mặc đánh giá cẩn thận Lục Na một phen, phát hiện cô thật sự có chút giống Lục Linh.
Diệp Mặc đối với cái này lại không có gì áy náy, mỗi người đều vì ích lợi của mình mà thôi, hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/3159078/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.