Hơn một giờ sau, Diệp Mặc lại đi tới hòn nhỏ lần trước đã tìm Ninh Khinh Tuyết. Lần trước Diệp Mặc đã theo mấy tên Nhật tới chỗ này. Đảo san hô này vốn có một căn nhà gỗ. Nhưng lần này, khi Diệp Mặc đến đây lại không thấy căn nhà gỗ kia nữa. Hơn nữa xác bốn gã người Nhật chết ở trước căn nhà gỗ cũng không thấy đâu.
Xem ra đã có người tới nơi này. Lúc trước, khi Diệp Mặc ở nhà gỗ đã dùng thần thức đánh dấu lên huy hiệu mặt trời đen của bốn gã người Nhật. Nhưng hiện tại, dấu hiệu thần thức vẫn nằm trong phạm vi nhất định có thể cảm ứng được.
Diệp Mặc quan sát bốn phía một lát, nhưng lại không phát hiện được bất kỳ điều gì. Xem ra đám người Nhật đã rời khỏi đảo san hô này.
Diệp Mặc bỏ qua đảo san hô, bắt đầu truy tìm trên mặt biển. Tuy rằng phạm vi thần thức của hắn đã tiếp cận 800m, nhưng trên mặt biển bao la mờ mịt vẫn có chút khó khăn.
Biết là khó khăn, Diệp Mặc lại không muốn buông tha. Đế quốc mặt trời đen đã âm thầm thành lập rất nhiều năm. Không biết những người Nhật này đã tìm được bao nhiêu nhà khoa học. Còn nghiên cứu chế tạo ra bao nhiêu thành quả. Điều này đối với Diệp Mặc mà nói đều tốt hơn nhiều so với kim cương gì đó. Trước kia hắn không thành lập Lạc Nguyệt Thành thì thôi. Hiện tại hắn đã thành lập Lạc Nguyệt Thành, đối với hắn những điều này đã trở nên rất quan trọng.
Một khi những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/3159072/chuong-545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.