Thấy Diệp Mặc đồng ý vào cùng họ, Vương Dĩnh càng vui hơn. Khi đám người của Diệp Mặc vào, trong hội sở đã có không ít người tới. Mấy người vừa ngồi xuống thì phục vụ đã bưng rượu vang, nước trái cây và những thức uống khác đến.
Vương Dĩnh cố ý ngồi bên cạnh Lạc Ảnh, không ngừng hỏi chuyện nọ chuyện kia, Lạc Ảnh không thích nói nhiều, chỉ ngồi một bên nghe mà thôi. Khi Vương Dĩnh nói đến cảnh khó khăn năm xưa Diệp Mặc ở Ninh Hải, Lạc Ảnh mới chăm chú nghe, đôi khi hỏi một câu. Nghe đến đoạn Diệp Mặc bị Diệp gia đuổi ra khỏi nhà, hắn ở Ninh Hải không có tiền ăn cơm, mắt cô thậm chí đỏ lên.
Diệp Mặc bất đắc dĩ nhìn bà tám Vương Dĩnh, chỉ đành kệ cô ấy
Cùng lúc đó thần thức của hắn chú ý đến người đàn ông đã lừa Lạc Ảnh đến Yến Kinh, lúc này Diệp Mặc không muốn động đến y, nếu đã phát hiện ra rồi, hắn dự định sẽ quăng một mẻ lưới bắt hết.
Tô Mi nhìn thấy rõ thái độ của Lạc Ảnh đối với Diệp Mặc, trong lòng không thoải mái cho lắm. Diệp Mặc có cái gì? Chỉ là một thiếu gia bị bỏ rơi mà thôi, dựa vào cái gì có được sự ưu ái của một cô gái đẹp như Lạc Ảnh? Sắc đẹp của Lạc Ảnh, khiến cho lòng ghen tị của cô cũng tan biến, chỉ thấy khó chịu tên Diệp Mặc chó ngáp phải ruồi.
- Diệp Mặc, đã lâu rồi không gặp anh, dạo này anh phát tài ở đâu rồi?
Từ lần trước mình mời khách,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/3158871/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.