Ở bàn bên cạnh có hai cô gái người Hoa đang nói chuyện với nhau đã làm Diệp Mặc chú ý, bọn họ đang nói vể chuyện chiến tranh ở Lạc Nguyệt. Nhưng theo những gì Diệp Mặc được biết, chiến tranh ở Lạc Nguyệt đã kết thúc từ trước khi hắn đi rồi mà, tại sao giờ lại nói đến chuyện này? Mà Diệp Mặc nghe được từ lời của bọn họ, dường như chiến tranh vẫn đang trong tình trạng giằng co.
Điều này làm cho Diệp Mặc rất nghi hoặc, đáng tiếc là hai người bọn họ chỉ nói vài câu, liền dừng chủ đề này lại, hơn nữa lại nói sang chuyện khác rồi.
Diệp Mặc đứng lên, đến bên hai cô gái đó, nói với vẻ rất thân sĩ:
-Xin chào hai người đẹp, tôi tên là Mạc Ảnh, không biết hai cô có phiền không nếu tôi ngồi ở đây?
Hai cô gái này đối với Diệp Mặc mà nói thì không phải là người đẹp gì, nhưng hắn đang nhờ người ta. Cho dù là hai cô gái rất xấu, hắn cũng sẽ gọi là người đẹp.
Hai cô gái đang nói chuyện bị sửng sốt một chút, theo đánh giá của chính họ thì họ cũng không phải là xấu, nhưng cũng không được gọi là người đẹp, nhiều nhất chỉ có thể là đoan trang mà thôi, hoặc là cô gái tóc ngắn kia cũng chỉ gợi cảm một chút thôi. Không ngờ ở nơi này cũng có người đến gần, mặc dù gã rậm râu này cũng không có gì là đẹp đẽ cả, nhưng gã lại đem cho người ta cảm giác cao lớn. Hơn nữa, có thể ở trên chiếc tàu chở khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/3158809/chuong-673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.