Diệp Mặc không có hứng thú với những chuyện thế này, truyền âm nhập mật mà Tử Hoa Tiên dùng tuy rằng rất giỏi, cũng chỉ là bí thuật của nội khí hóa âm trong Cổ Võ, không hề giống với truyền âm nhập mật mà hắn đã tu luyện đến trúc cơ, không thể so sánh
Hắn bây giờ không thể vì chuyện như này mà quen biết một số người có thể làm cho hắn bại lộ thân phận, huống chi Tử Hoa Tiên Tử này vừa nhìn đã biết không phải người tầm thường rồi.
Nghĩ đến đây Diệp Mặc mỉm cười có lỗi nói:
- Tiểu thư, rất xin lỗi, tôi và vợ tôi bây giờ còn có việc khác, thật xin lỗi. Gửi lời hỏi thăm của chúng tôi tới Tử Hoa Tiên Tử, cảm ơn lời mời của cô ấy.
Nói xong, Diệp Mặc nhìn Lưu Lỗi đứng bên cạnh đang ngây ra, nói:
- Anh Lưu, chuyện vừa rồi cảm ơn anh, không biết bây giờ anh có thời gian hay không, chúng ta cùng đi uống một chén chứ?
Diệp Mặc ở đây không quen biết ai cả, rất nhiều thông tin đều không biết. Lưu Lỗi này là người cũng không tệ, vừa rồi còn giúp mình một lần. Tuy rằng cho dù là Lưu Lỗi không giúp đỡ, Diệp Mặc cũng không sợ tên Mã Sĩ Long kia, nhưng một khi đã như vậy thì sẽ truyền đi rất nhanh, cho nên vẫn là nhờ ơn của Lưu Lỗi.
Mời Lưu Lỗi ăn cơm, một là có thể cảm tạ, còn mục đích chủ yếu, đương nhiên là hỏi thăm một chút tình hình của Hàng Thủy thành.
Nghe xong lời Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/3158735/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.