Mục Tiểu Vận vừa cười nhạt vừa nói:
- Không phải, hôm nay tướng công em hẳn không tới. Tử Y tỷ tỷ, Y Lan tỷ tỷ, emphải đi đây.
Nghe Mục Tiểu Vận nói, Mạc Hữu Thâm dường như hiểu ra điều gì. Bỗng nhiên gã lớn tiếng nói:
- Mục Tiểu Vận, vừa rồi cô nói là gì? Không ngờ cô bỏ lại mẹ chồng lại một mình, không làm tròn phận con dâu. Cô, cô...
Nghe Mạc Hữu Thâm nói với vẻ mặt thù địch như vậy, Vân Tử Y và Kỷ Y Lan đều kinh ngạc nhìn Mục Tiểu Vận. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao Mạc Hữu Thâm nói như vậy? Mục Tiểu Vận có quan hệ gì với gã?
Mà hiện tại Mục Tiểu Vận lại hoàn toàn không phải là Mục Tiểu Vận của mấy năm trước nữa. Cô đã có người chồng là Diệp Mặc rất yêu thương cô, chứ đừng nói là Mạc Hữu Thâm và cô hiện tại không hề có quan hệ gì.
Cô lạnh lùng nhìn Mạc Hữu Thâm nói:
- Năm đó cô anh đã cứu tôi một mạng. Tôi nuôi mẹ anh ba năm, để bà không phải lo tới chuyện áo cơm, mãi đến lúc tiễn bà lên núi. Mà anh thì làm cái gì? Anh là ai? Tướng công tôi đã từng nói với tôi, tôi và anh không có quan hệ gì? Anh có quyền gì nói tôi?
- Cô...
Mạc Hữu Thâm tức giận tới mức mặt xanh mét. Đối với gã mà nói, Mục Tiểu Vận trước kia vẫn nơm nớp lo sợ giống như một con mèo nhỏ, bỗng chốc đã biến thành như vậy, thực sự khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/3158683/chuong-736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.