Sau khi Diệp Mặc tới câu lạc bộ Bảo Xà, hắn phát hiện lão đại của Bảo Xà Đường này thật đúng là kẻ sợ chết. Chỉ là một câu lạc bộ mà thậm chí có tới hai mươi, ba mươi người vệ sĩ. Sáng tối một đám đông.
Tuy rằng những vệ sĩ này hoàn toàn không có cách nào uy hiếp đến hắn, nhưng nếu Diệp Mặc đã đến đây sẽ không dự định bỏ qua. Ngoại trừ hai gã bảo vệ ở cửa, hắn đã khống chế toàn bộ hai mươi, ba mươi gã vệ sĩ, ném vào một góc dưới hàng hiên. Về phần nhiều người chất đống lên như vậy có thể khó chịu mà chết hay không, thì không nằm trong phạm vi quan tâm của hắn. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
- Muộn như vậy còn không ngủ? Là đang thương lượng về dạ minh châu của tôi, hay đang chờ tôi vậy?
Bỗng nhiên Diệp Mặc cắt ngang cuộc nói chuyện mấy người trong phòng.
Nghe thấy giọng nói của Diệp Mặc, gần như mọi người đều đứng lên, nhìn về phía cửa. Phan Động Tân là người kinh sợ nhất. Ông ta hoàn toàn không biết Diệp Mặc đã vào bằng cách nào. Thậm chí hắn đã đến cửa phòng khách, mà ông ta còn chưa nhận được báo. Phải biết rằng ông ta đã bố trí rất nhiều vệ sĩ ở bên ngoài.
Nhưng Phan Động Tân dãi nắng dầm mưa đã bao nhiêu năm, trường hợp nào chưa từng thấy. Ông ta nhanh chóng trở nên bình tĩnh, đồng thời cũng đứng lên.
- Anh chính là người đã đánh con tôi thành tàn phế sao? Họ Phan nhà tôi có thù oán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/3158604/chuong-795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.