- Muốn chết!
Tên tu sĩ Giả Đan thân hình cao lớn kia tức giận quát lên một tiếng, khí thế trên người bỗng tăng vọt, đưa tay ném một chiếc thạch cổ* về phía Diệp Mặc. Lúc được tu sĩ Giả Đan lấy ra, thạch cổ chỉ lớn bằng chiếc chậu nhỏ, nhưng khi đến trên đầu Diệp Mặc thì đã biến thành lớn hơn ba mét.
(*thạch cổ: cổ = trống, chiếc trống làm bằng đá)
Gần như chỉ trong nháy mắt, thạch cổ đã bay tới trên đầu Diệp Mặc, bởi vì tốc độ quá nhanh nên làm không khí xung quanh ầm ầm rung động. Mà phạm vi vị trí mà Diệp Mặc đang đứng bị thạch cổ bao phủ dường như đã ngưng tụ lại, hiển nhiên là do ảnh hưởng từ chân nguyên của tên tu sĩ Giả Đan kia.
Thạch cổ này có thể mang theo chân nguyên của tu sĩ Giả Đan kia, trói buộc hành động của Diệp Mặc, hiển nhiên không phải vật phàm, ít nhất cũng là một món linh khí hạ phẩm.
Tuy tu sĩ Giả Đan không thể hình thành khí tràng giống với tu sĩ Kết Đan, nhưng cũng đã có chút hình dạng. Nếu tu sĩ Trúc Cơ bình thường gặp phải tình huống này, chưa cần nói đến việc ngăn cản thạch cổ kia, cho dù là thoát khỏi chân nguyên trói buộc đã không phải việc đơn giản rồi.
Tu sĩ cao to này phẫn nộ ra tay, vừa lên đã đánh ra một đòn như sấm sét, hiển nhiên y muốn đánh chết Diệp Mặc – tên tiểu tu sĩ Trúc Cơ không biết trời cao đất rộng này trong thời gian ngắn nhất. Nhưng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/3158456/chuong-870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.