Chương trước
Chương sau
Ông lão Khổng Diệp thấy sắc mặt Diệp Mặc có phần cứng nhắc, mỉm cười nói:

- Cậu không cần khẩn trương, sở dĩ ta thấy trên người cậu mang mồi lửa, hơn nữa còn là thiên hỏa không phải do tu vi mà còn có nguyên nhân khác.

Ông lão Khổng Diệp nói vậy vẫn không khiến Diệp Mặc có thể bình tĩnh trở lại, mà khiến hắn càng thêm chấn động. Chẳng lẽ Khổng Diệp là Chân tiên? Chẳng những có thể nhìn ra hắn mang mồi lửa kỳ dị, lại còn biết được đó là thiên hỏa, đây quả thực quá nghịch thiên. Nguồn: https://thegioitruyen.com

Thấy Diệp Mặc không nói gì, ông lão Khổng Diệp lấy ra một viên khoáng thạch đỏ sậm, nói:

- Đây là Viên Liên Bồng tâm.

Diệp Mặc sau khi thấy ông lão Khổng Diệp lấy ra khoáng thạch màu đỏ, nhất thời đan điền khẽ giật giật, tựa hồ là do Vụ Liên Tâm hỏa. Chỉ có điều chấn động rất nhỏ, trong nháy mắt đã khôi phục bình thường. Diệp Mặc cần thận chú ý Vụ Liên Tâm hỏa, phát hiện dù đã bình thường trở lại nhưng vẫn còn dao động rất nhẹ, nếu như không chăm chú thì không thể phát hiện ra.

Trong lòng Diệp Mặc cảm thấy tựa hồ đã hiểu được tại sao Khổng Diệp biết hắn có mồi lửa, hơn nữa còn biết hắn mang chính là Vụ Liên Tâm hỏa.

Sau khi hiểu được, Diệp Mặc bình tĩnh trở lại. Ông lão Khổng Diệp đã biết, nếu đối phương muốn chiếm lấy vậy cho dù mình liều mạng thì cũng chỉ tìm chết mà thôi. Mặc dù Khổng Diệp là người hắn tôn kính nhưng Diệp Mặc vẫn cảm thấy khó chịu, dù vậy Diệp Mặc biết mình cũng chỉ có thể nghe theo ý trời!

Thở dài trong lòng, Diệp Mặc càng muốn đi Sa nguyên dược cốc hơn. Hắn tới đây chưa đầy một năm, tu vi đạt tới Trúc Cơ hậu kỳ, điều này đương nhiên là có quan hệ với Tam Sinh Quyết và sự nỗ lực của hắn, nhưng Diệp Mặc hiểu kết quả này có quan hệ lớn tới kỳ ngộ lần trước.

Không có kỳ ngộ, không có thiên tài địa bảo, cho dù tư chất của hắn nghịch thiên hơn nữa, coi như Tam Sinh Quyết lợi hại hơn nhưng cũng sẽ không thể có được thành quả này nhanh như vậy.

Thấy Diệp Mặc rất nhanh ổn định lại, ông lão Khổng Diệp gật đầu nói:

- Lần cuối cùng lên đài nói chuyện ta mới phát hiện cậu có Vụ Liên Tâm hỏa…

Trong lòng Diệp Mặc thầm than, quả nhiên là như vậy, ông lão Khổng Diệp chẳng những biết hắn có mồi lửa kỳ dị, còn biết mồi lửa đó là Vụ Liên Tâm hỏa.

- Viêm Liên Bồng Tâm có thể khiến Vụ Liên Tâm hỏa thăng một cấp, cho nên khi khoảng cách giữa ta và cậu đạt tới một giới hạn nhất định, ta từ Viêm Liên Bồng Tâm có thể cảm ứng được một chút. Chỉ có điều chấn động này rất nhỏ, ta nghĩ với tu vi của cậu hẳn là không cảm ứng nổi.

Ông lão Khổng Diệp nói tới đây, lập tức nghiêm túc:

- Ta sợ cậu trẻ tuổi, tranh cường háo thắng, không biết nặng nhẹ, ở vòng ba sẽ lấy Vụ Liên Tâm hỏa ra. Cậu cũng biết nếu như cậu lấy ra, vậy e là không ai có thể bảo vệ được cậu!

Khi Diệp Mặc hiểu lúc đó ông lão Khổng Diệp là vì bảo vệ hắn mới làm vậy, lập tức cảm kích, khom người nói:

- Đa tạ Khổng Diệp tiền bối, vãn bối cảm kích trong lòng.

Mặc dù vòng ba không chiếm được đệ nhất, Diệp Mặc cũng sẽ không lấy Vụ Liên Tâm hỏa ra, nhưng hành động bảo vệ của Khổng Diệp khiến hắn vô cùng cảm kích.

Khổng Diệp gật đầu nói:

- Vụ Liên Tâm hỏa xếp hạng thứ ba trong các mồi lửa ở Tu Chân giới, lại là một trong mười loại Thiên hỏa. Nhất định trước khi đủ thực lực, cậu không thể tiết lộ Vụ Liên Tâm hỏa ra. Ta không biết cậu làm sao chiếm được Thiên hỏa, nhưng nếu cậu đã sở hữu chứng tỏ đó là cơ duyên của cậu, miếng Viêm Liên Bồng tâm này năm xưa ta vô tình nhận được, hiện giờ cũng tặng cho cậu!

Diệp Mặc nghe thấy câu nói sau cùng của ông lão Khổng Diệp liền ngây dại, Viêm Liên Bồng Tâm có thể khiến Vụ Liên Tâm hỏa tăng lên một tầng, hiển nhiên là dị bảo cực phẩm hiếm thấy trong thiên địa. Nên biết mồi lửa kỳ dị thăng cấp khó khăn, chẳng khác nào lên trời, chớ đừng nói chi là Vụ Liên Tâm hỏa xếp hạng rất cao. Nhưng thứ đồ vật nghịch thiên như vậy ông lão Khổng Diệp lại tặng cho mình, đây đúng là có phần khó mà tin được.

Hồi lâu sau Diệp Mặc mới có phản ứng, hắn rốt cục cảm nhận được tâm tình của Mộc Dịch Thanh không lâu trước đó, vội vàng nói:

- Khổng Diệp tiền bối, Viêm Liên Bồng Tâm thực sự quá quý giá, e là vãn bối không dám nhận.

Khổng Diệp cười nhạt nói:

- Cậu là một người rất tốt, sau khi biết ta biết cậu có Vụ Liên Tâm Hỏa, trong lòng khẩn trương, Nhưng khi ta lấy ra Viêm Liên Bồng Tâm liền biết vật này quý giá. Thật ra Viêm Liên Bồng Tâm sở dĩ quý giá là vì Vụ Liên Tâm Hỏa, đối với ta mà nói thì không quý giá đến vậy. Lúc trước trên đài ta tuyên bố cậu đạt đệ nhất, ta vốn tính cho cậu một mồi lửa, nhưng cậu đã có Vụ Liêm Tâm Hỏa vậy Viêm Liên Bồng Tâm này rất thích hợp với cậu

Nghe Khổng Diệp nói vậy, Diệp Mặc mới hiểu được sự giàu có của đối phương, một mồi lửa có thể tùy tiện cho! Hắn cũng không nhiều lời nữa, thu lấy Viêm Liên Bồng Tâm, lại một lần nữa nói cảm tạ.

Diệp Mặc nhận lấy Viêm Liên Bồng Tâm, lúc này ông lão Khổng Diệp mới lên tiếng:

- Nếu như mồi lửa của cậu đã màu cam, như vậy hiện giờ chưa thể để Vụ Liên Tâm Hỏa hấp thu Viêm Liên Bồng Tâm, nhất định phải đạt tới cấp bậc Kim Đan mới có thể.

Nói xong, ông lão Khổng Diệp không đợi Diệp Mặc trả lời, tiếp tục nói:

- Ta nghĩ cậu tới tham gia tranh tài luyện đan phần lớn là vì danh sách vào Sa nguyên dược cốc. Trong Sa nguyên dược cốc mặc dù không có tu sĩ Nguyên Anh, nhưng lại có đông đảo tu sĩ Kim Đan, hơn nữa số người tuyệt không chỉ năm trăm. Mặc dù Bắc Vọng châu chỉ có năm trăm người tiến vào, nhưng nhắm vào Sa Nguyên Dược Cốc không chỉ là Bắc Vọng châu, cho nên cậu cần phải cẩn thận.

Sa Nguyên Dược Cốc không chỉ có tu sĩ Bắc Vọng châu, trong lòng Diệp Mặc càng thêm chờ mong, số lượng tu sĩ tiến vào càng nhiều, vậy nói lên bảo bối bên trong càng nhiều.

- Cậu chắc biết đại lục Lạc Nguyệt có bốn châu một biển chứ?

Ông lão Khổng Diệp đột nhiên hỏi.

Diệp Mặc gật đầu, ông lão Khổng Diệp thấy vậy cũng không kinh ngạc, dù sao đan sư cũng biết nhiều hơn các tu sĩ khác không ít.

- Sa Nguyên Dược Cốc mở ra với bất cứ châu nào, nhưng đều hạn chế người vào. Chỉ có điều Sa Nguyên Dược Cốc rất lớn, cho dù tới khi bí cảnh đóng cửa thì 90% người các châu sẽ không gặp nhau. Nếu như cậu gặp phải tu sĩ Nam An Châu thì nhất định phải cẩn thận, bọn họ sát phạt quyết đoán, mỗi tu sĩ có thể tiến vào đều có một thân tu vi cao thâm.

Ông lão Khổng Diệp nói khiến Diệp Mặc không khỏi giật mình, chẳng lẽ Đông Huyền châu cũng có người tiến vào Sa Nguyên Dược Cốc? Chính mình trước kia chưa từng nghe nói qua, nhưng hiện giờ nghĩ lại thì Sa Nguyên Dược Cốc giống với Vẫn Chân Điện, mở ra đối với toàn bộ đại lục Lạc Nguyệt.

Sở dĩ trước kia mình không nghe về Sa Nguyên Dược Cốc là khi đó mình còn quá nhỏ, Sa Nguyên Dược Cốc năm mươi năm mới mở một lần, thứ hai là ở Đông Huyền châu quả thực là toàn những môn phái không thể nhỏ hơn.

Ông lão Khổng Diệp thấy Diệp Mặc hiểu ý mình, khẽ gật đầu nói:

- Vốn ta định truyền thừa thuật luyện đan của ta cho cậu, nhưng khi thấy cậu luyện chế Chức Thần đan ta đã biết chắc chắn cậu sẽ trở thành đại sư một đời, thành tựu vượt xa ta, nếu như ta truyền thụ cho cậu ngược lại sẽ ảnh hưởng tới cậu. Chức Thần đan mang cho cậu vinh dự, nhưng nó cũng đưa cậu tới nơi đầu sóng ngọn gió, xử lí thế nào, cậu tự mình giải quyết đi!

Diệp Mặc đã hiểu ông lão Khổng Diệp bảo hắn tới, chẳng những là muốn tặng Viêm Liên Bồng Tâm cho hắn, hơn nữa còn có ý muốn bảo vệ. Dù sao hắn là người ông lão Khổng Diệp yêu cầu gặp mặt, người khác muốn gây bất lợi đầu tiên cũng sẽ suy nghĩ tới ông lão Khổng Diệp

Diệp Mặc càng thêm cảm kích, hắn thấy hai mắt ông lão Khổng Diệp nhắm lại, liền biết đối phương đã nói xong tất cả.

Bởi vì cảm kích, Diệp Mặc khom người nói:

- Vãn bối nhớ công ơn dạy bảo của tiền bối, vãn bối xin cáo từ!

Đợi khi Diệp Mặc ra tới cửa, Khổng Diệp đột nhiên mở mắt nói:

- Nếu như trăm năm sau cậu không có việc gì có thể tới Đương Lăng tìm ta.

Diệp Mặc dù không biết Đương Lăng ở đâu, nhưng nếu Khổng Diệp đã không nói thì hắn cũng không hỏi nhiều.



Dịch trạm Tiên Dược cốc xa hoa hơn chỗ ở của ông lão Khổng Diệp nhiều lắm, thảm trải tỏa ra linh khí khiến người đi phía trên vô cùng thoải mái. Diệp Mặc vừa tới thì có hai thiếu nữ thanh lệ dẫn Diệp Mặc tới gian phòng Minh Tâm chưởng môn.

Sau khi tới, Diệp Mặc có phần kinh ngạc. Lẽ ra với địa vị một đại môn phái như Tiên Dược cốc, Minh Tâm chưởng môn muốn gặp cũng không cần gọi mình tới phòng riêng, nhiều nhất chỉ là gặp ở phòng tiếp khách mà thôi.

Diệp Mặc phát hiện trong gian phòng ngoại trừ Minh Tâm còn có một thiếu nữ xinh đẹp đang an tĩnh đứng cạnh Minh Tâm chưởng môn. Diệp Mặc biết thiếu nữ này, đó chính là Cầm Mộ Tâm cùng hắn tham gia tranh tài, hơn nữa còn đạt được thành tích thứ tư, còn nghe nói thăng cấp từ Trúc Cơ danh nhân đường thứ năm, là một cô gái rất lợi hại.

Minh Tâm thấy Diệp Mặc tiến vào vô cùng cao hứng, vẻ mặt tươi cười mời Diệp Mặc ngồi xuống, sau đó nói với Mộ Tâm:

- Mộ Tâm, đi pha trà cho Diệp công tử.

Sau khi tới Tu Chân Giới, Diệp Mặc bị gọi là Diệp đan sư, anh Diệp, Diệp đạo hữu, ông chủ, thậm chí là tiền bối nhưng thú thực đây là lần đầu tiên hắn được gọi là Diệp công tử.

Cầm Mộ Tâm đỏ mặt bưng một chén trà đưa tới trước mặt Diệp Mặc, nhỏ giọng nói:

- Diệp sư huynh, mời dùng trà…

Diệp Mặc ngẩn ngơ, đây là có chuyện gì? Tu vi của mình không cao bằng Cầm Mộ Tâm, hắn chỉ mới đạt tới Trúc Cơ Hậu Kỳ, còn Cầm Mộ Tâm đã là Kim Đan sơ kỳ, nàng gọi mình là Diệp sư huynh, liệu có nhầm lẫn gì hay không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.