Chương trước
Chương sau
Ngô Dự thấy Diệp Mặc vốn đang chiếm thượng phong, bỗng thu hồi linh khí phi kiếm lại, sau đó lại xuất ra một thanh thái đao dài, trong lòng sửng sốt, thế nhưng y lập tức cảm thấy vui mừng. Bởi vì y nghĩ, nếu như Diệp Mặc không thu hồi phi kiếm về, thì còn phải phí một phen tay chân chống đỡ một màn kiếm quanh dày đặc mới có thể tiêu diệt đối phương, thế nhưng bỗng nhiên đối phương lại lấy ra một thanh thái đao bình thường có vẻ giống như là đang bí quá làm liều.

- Mày cũng tiếp tao một đao...

Thanh âm của Diệp Mặc còn chưa có hạ xuống, "Tử Đao" trong tay hắn đã mang theo đường sáng tím thật dài bổ tới, ngay sau đó đường sáng tím dần dần biến ra vô đường đao khí màu tím lượn vòng xung quanh, đem toàn bộ đường lùi của Ngô Dự bịt kín lại. Ngoài ra còn có vô số đao khí dư thừa tiêu tán về phương xa không còn thấy nữa.

Hàn khí âm hàn không gì sánh được trước đó bị một kích của đao khí màu tím giống như ánh mặt trời rực rỡ này đánh trúng, trong không trung nhất thời phát ra một trận âm vang "Đùng đoàng". Trong nháy mắt, cỗ hàn khí kia đã bị đao khí màu tím hòa tan. Ngô Dự cảm giác được chân nguyên yếu ớt dần, trong lòng y ngạc nhiên khi thấy thần quang y phát đi cùng với chân nguyên âm hàn đã hoàn toàn biến mất.

Không đợi y có thêm nữa động tác nào. Tử sắc đao khí của thái đao đã đi tới trước mặt hắn. Ngô Dự lập tức kinh hoàng. Thậm chí y không có cách gì để phá tan đao quang màu tìm vây quanh y, càng không cần phải nói đến Tử đao dài kia đang đến trước mặt.

Lúc này Ngô Dự mới hiểu rõ được cái tên Ninh Tiểu Ma trước mắt này không hề đơn giản như vậy, y lúc này không chút do dự nào mà cho nổ tung chiếc quạt trong tay.

Chính bản thân Diệp Mặc cũng không có nghĩ đến chiêu phòng ngự này của Ngô Dự, một âm thanh nặng nề vang lên, một mùi hôi cực kỳ khó ngửi bay ra, khiến hắn muốn nôn mửa. Diệp Mặc phải lui lại phía sau, loại mùi này quả thực là chỉ muốn ói.

Hơn nữa hắn còn cảm giác được một trận choáng váng tâm thần, có thể thấy được bên trong mùi này có chất độc cực kỳ lợi hại.

Chân nguyên của Diệp Mặc bắt đầu vận chuyển, đem độc khí này luyện hóa, không đợi hắn có thêm động tác nào, Ngô Dự đã mượn cơ hội ngắn ngủi này hóa thành một đường khí lưu âm hàn bỏ trốn giống như sao băng. Hiển nhiên y đã nhận định rằng Diệp Mặc tuyệt đối không phải là một tu sĩ Nguyên Anh tầng ba, tuy rằng chỉ giao thủ có mấy chiêu, hơn nữa còn có rất nhiều mánh khóe chưa dùng, thế nhưng y đã có thể khẳng định y không phải là đối thủ của cái tên Ninh Tiểu Ma kia.

Mắt thấy khí lưu âm hàn tiêu tán hết, Diệp Mặc lại bổ ra "Tử Đao", đao khí trước đó đã biến mất ở xa xa giờ bỗng tụ lại giống như là có linh tính, lại tự động quay ngược trở lại chặn lấy hóa thân âm hàn của Ngô Dự, trong nháy mắt dòng khí lưu nọ biến hóa thành dáng dấp của Ngô Dự, lúc này sắc mặt tái nhợt của y đã có chút khó coi rồi.

- Đây là cái đao pháp gì? Lại có thể đem đao quang đã tiêu tán tụ lại?

Sắc mặt Ngô Dự tái nhợt nhìn đao quang như có linh trí ở xung quanh mà từng đợt phát lạnh.

- Huyễn Vẫn Hình Ý đao.

Diệp Mặc cười lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm vào Ngô Dự mà nói.

Hắn sao có thể để cho Ngô Dự chạy trốn, một khi để Ngô Dự chạy trốn được thì sẽ là hậu hoạn vô cùng. Trước khi sử dụng một đao này, đao quang tiêu tán trước đó hắn không thu hồi lại chính là vị sợ Ngô Dự chạy trốn, không nghĩ tới thật đúng như dự tính. Biện pháp mà Ngô Dự này dùng để chạy trốn thật quá lợi hại, nếu như bản thân không có chuẩn bị trước thì bây giờ y thực sự đã thành công rồi.

- Mày là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ chứ không phải là Nguyên Anh tầng ba.

Chiếc quạt của Ngô Dự đã bị hủy, lúc này y lại lấy ra một thanh trường kiếm linh khí cực phẩm, sau đó nhìn chằm chằm vao Diệp Mặc mà nói.

Diệp Mặc im lặng không nói, sở dĩ hắn chưa giết Ngô Dự là vì còn muốn hỏi một vấn đề.

Không đợi Diệp Mặc hỏi ra, Ngô Dự đã thử thương lượng với hắn:

- Tao là đệ tử nồng cốt của Vô Lượng Hải, xếp thứ hai trăm sáu mươi bảy trên Bia đề danh Nguyên Anh. Nếu như mày giết tao, hậu quả sẽ là bị Vô Lượng Hải truy sát vĩnh viễn.

Diệp Mặc cười lạnh một tiếng nói:

- Hai trăm sáu mươi bảy thí tính là cái rắm gì, xếp thứ hai trăm mưới chín là Lô Kiếm Cường kia tao nói giết cũng sẽ giết, cần gì quan tâm đến một phế nhân như mày.

- Lô Kiếm Cường là do mày giết?

Ngô Dự lại chấn động, tuy rằng y xếp thứ hai trăm sáu mươi bảy, thế nhưng y cũng tự hiểu bản thân căn bản không phải là đối thủ của Lô Kiếm Cường, nếu như Lô Kiếm Cường muốn giết y thì là một chuyện hết sức dễ dàng. Không nghĩ tới Ma tu Lô Kiếm Cường kia lại bị cái tên Ninh Tiểu Ma này giết, lúc này Ngô Dự cuối cùng cũng hiểu rõ sự đáng sợ của Diệp Mặc khi nói câu nói kia: "Mày cũng đừng để cho tao gặp lại".

Đến thời điểm hiện tại, quả nhiên đã trở thành sự thật.

- Vô Lượng Hải tao thực sự còn chưa nghe nói qua, vậy nên mày cũng không cần phải đem Vô Lượng Hải ra để uy hiếp tao. Tao chỉ muốn hỏi một chút, ngày trước là ai đã thu nhận Trình Na Na?

Diệp Mặc bình thản đặt câu hỏi. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Ngô Dự vừa nghe Diệp Mặc hỏi lời này, lập tức đã nhớ lại cảnh gặp Diệp Mặc ở thành Vẫn Chân, liền bật thốt lên:

- Anh Ninh, nếu như anh muốn có được Trình Na Na thì tôi khẳng định rằng có thể giúp anh chuẩn bị tốt.

Diệp Mặc thấy Ngô Dự còn đang tự cho mình là thông minh, liền giáng cho y một bạt tai. Ngô Dự tuy rằng đã lấy ra trường kiếm, thế nhưng y hiện tại bị ánh đao tím của Diệp Mặc chế trụ, căn bản là không có biện pháp nào để né tránh.

Không đợi Ngô Dự nói, Diệp Mặc lần thứ hai hỏi hắn:

- Đi cùng Trình Na Na lúc đó có một người thanh niên, lúc đó có phải tu sĩ của Vô Lượng Hải bọn mày đối phó anh ta hay không?

Là một đệ tử nòng cốt của tông môn bảy sao, lại bị dam bạt tai một cái, khiến Ngô Dự cảm giác được từng đợt khuất nhục, thế nhưng y vẫn vô thức trả lời:

- Tôi không biết, lúc đó không phải là tôi đi tuyện nhận đệ tử, hơn nữa những loại tiểu nhân vật đó cũng không đáng để vào mắt.

Diệp Mặc cũng không biết có thể tin được lời Ngô Dự không, càng không biết hướng đi của Diệp Tử Phong. Diệp Mặc cũng không đợi cho y cầu xin tha thứ thêm một lần nữa, liền phóng ra một ngọn lửa thiên hỏa.

Sau khi giết Ngô Dự, Diệp Mặc không tiếp tục ở lại đây nữa, hắn cũng không muốn chờ Duẫn Phán Điệp quay lại. Tuy rằng Ngô Dự cũng là một trong những kẻ Diệp Mặc phải giết, thế nhưng coi như là giúp Duẫn Phán Điệp một lần, hai bên vậy là cũng không thiếu nợ nhau rồi.

Diệp Mặc rời đi đã lâu, Duẫn Phán Điệp lại một mình vội vã chạy tới đây, đáng tiếc chính là ở đây ngoài một cái hố lớn ra thì cũng không có bất cứ vết tích nào nữa.

Trước đó cô đi tìm nửa ngày, cũng truyền ra rất nhiều tin tức, thế nhưng cấm địa Vẫn Chân rộng lớn không gì sánh được, thì cô đi đâu để tìm người giúp đỡ đây? Dưới sự nôn nóng, cô liền quay trở lại nhưng lại phát hiện ra cả Ngô Dự lẫn Diệp Mặc đều không thấy nữa.

Duẫn Phán Điệp trầm mặc, tuy rằng cô và cái tên Ninh Tiểu Ma kia trước đây căn bản là không có quen biết, sở dĩ đem cho hắn một cái ngọc giản, cũng là bởi vì đã nghi oan cho hắn nên tiện tay thay lời xin lỗi mà thôi. Nếu như không phải vì nguyên nhân này, Ninh Tiểu Ma khẳng định sẽ không bị Ngô Dự giết.

- Anh yên tâm, ta nhất định sẽ giết Ngô Dự báo thù cho anh.

Duẫn Phán Điệp nhìn cái hố lớn thì thào tự nói một câu, lúc này mới xoay người bỏ đi.

Lúc này Diệp Mặc đã cách xa Thế giới sơn cả vạn dặm rồi, hắn chọn hướng đi ngược lại với hướng lúc trước Duẫn Phán Điệp đã rời đi. Đối với Diệp Mặc mà nói, tốt nhất là vĩnh viễn cũng không cần phải gặp lại Duẫn Phán Điệp nữa. Bởi vì một khi gặp lại cô ta, vậy việc hắn giết Ngô Dự khẳng định sẽ bại lộ. Thế nên hắn bay ngược hướng so với Duẫn Phán Điệp còn đem "Nặc sa" tháo xuống.

Diệp Mặc quyết định từ giờ trở đi cái tên Ninh Tiểu Ma sẽ vĩnh viễn biến mất, về phần hai tu sĩ Nguyên Anh của Đế Quốc Hàn Lương thì xin lỗi rồi, Diệp Mặc không có cách nào tiếp tục hỗ trợ bọn họ. Còn về Mặc Nguyệt Chi Thành và Hứa Xương Cát, Diệp Mặc tin rằng sẽ không có ai dám động đến.

Tương đối mà nói thì Diệp Mặc cho rằng diện mạo sẵn có của hắn càng thêm an toàn hơn một chút, số người ở Nam An châu gặp qua dung mạo thật của hắn cũng rất ít.

Một ngày sau, Diệp Mặc tìm được một khối Tinh Thần Sa bán cực phẩm, lúc này mới hiểu được vì sao có nhiều người muốn đi vào cấm địa Vẫn Chân như vậy. Tình Thần Sa bán cực phẩm là tài liệu cấp chín, không chỉ dùng để bố trí Truyền Tống Trận cự ly dài, mà còn là tài liệu tốt nhất để luyện chế pháp bảo không gian.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.