Chương trước
Chương sau
Còn lại bảy linh trì, Diệp Mặc dùng ba, một trong đó để cho hắn tu luyện, còn hai cái để cung cấp linh khí cho bảy dẫn linh trận của hắn. Chủ yếu là cung cấp linh khí cho Trận bàn thời gian, Trận bàn thời gian của Diệp Mặc tiêu hao linh khí quá mức lợi hại, hắn sợ linh khí của một linh trì không đủ dùng

Sử dụng linh tủy trì cộng thêm 'Hư linh đan' hạng nhất tu luyện, Diệp Mặc tin tưởng sau khi sử dụng hết linh tủy của một linh tủy trì, hẳn là hắn có thể tấn cấp đến Hư Thần hậu kỳ.

Nếu như nói người khác tu luyện chỉ hình thành một lốc xoáy linh khí, vậy thì khi Diệp Mặc tu luyện đỉnh đầu sẽ có tám lốc xoáy linh khí, hơn nữa lốc xoáy linh khí hình thành màn sương như là thực thể. Chỉ là bởi vì Diệp Mặc ở bên trong trận pháp gia tốc thời gian, khi đó trận pháp gia tốc thời gian liên tục chuyển động, làm xuất hiện cái bóng mờ nhưng người ở phía ngoài căn bản nhìn không thấy mà thôi.

Hai tháng trôi qua, Lâm Dị Bán là người thức tỉnh đầu tiên từ trong tu luyện, y kinh hỉ phát hiện mình đã là Ngưng Thể tầng 8 rồi, chỉ cần tiến thêm một bước thì sẽ là Ngưng Thể tầng chín. Mà y nhìn linh tủy bên trong linh tủy trì, cũng chỉ mất chưa đến một phần năm, nhất thời mừng rỡ vạn phần.

Linh tủy không đến một phần năm, thì đã đủ cung cấp để y từ Ngưng Thể tầng bảy tấn cấp đến Ngưng Thể tầng tám, hiển nhiên linh tủy bên trong linh tủy trì này là linh tủy thượng phẩm.

Y vô thức nhìn những người xung quanh đang tu luyện, Cam Lang tiến bộ nhiều nhất, hiện tại thình lình đã là Nguyên Anh tầng bảy, mà vợ y Từ Đồng đã là Ngưng Thể tầng sáu. Hai người vợ của Diệp Mặc đều là Nguyên Anh tầng ba, mà cô em gái của hắn thì Kim Đan tầng tám, mắt thấy sẽ là Kim Đan viên mãn bắt đầu Kết Anh rồi.

Lạc Phi của Kiếm Cốc và Cận Chỉ Hằng cũng đã là Kim Đan tầng một rồi, hiển nhiên các cô trong lúc này đã Kết Đan.

Chỉ có Diệp Mặc thì y nhìn không ra được. Chỉ biết là ở chung quanh hắn có một trận pháp không ngừng xoay tròn, y chỉ là nhìn thoáng qua nhất thời cũng cảm thấy choáng váng xây xẩm. Y nhanh chóng chuyển dời ánh mắt. Trong lòng âm thầm hoảng sợ, đây là cái trận pháp gì?

Khi y thấy Diệp Mặc ở vìa hai Linh tủy trì khác cũng bố trí trận pháp, thì càng khiếp sợ. Cái y khiếp sợ đương nhiên không phải trình độ bày binh bố trận của Diệp Mặc, mà là vì linh tủy của hai Linh tủy trì được Diệp Mặc bố trí trận pháp. Linh tủy của mỗi một Linh tủy trì đều đã vơi đi một phần ba, thậm chí thêm chút nữa thì sẽ tiếp cận một phần hai rồi, cộng thêm Linh tủy trì Diệp Mặc đang dùng để tu luyện, Lâm Dị Bán không dám nghĩ tiếp

Vị tân thành chủ này của mình tu luyện sao mà kinh khủng như thế? Phải cần đến linh tủy của ba Linh tủy trì, hơn nữa tiêu hao còn lớn đến thế? Lẽ nào linh tủy của hai linh tủy trì khác là cung cấp cho cái trận pháp kia của hắn? Là cái trận pháp gì mà cần nhiều linh khí dữ vậy? Tụ linh trận? Cũng đâu cần, coi như là cần, Diệp Mặc cũng hấp thu không được nhiều như vậy.

Diệp Mặc tuy rằng không biết bên ngoài đã qua bao lâu, thế nhưng lại biết mình đã tu luyện hai năm rồi. Lúc này tu vi của hắn rõ ràng là Hư Thần tầng bảy đỉnh, tiếp theo đây sẽ là đột phá Hư Thần tầng tám, thế nhưng hắn không hề có ý dừng lại

Chỉ cần linh tủy trì của mình không khô cạn, hắn sẽ không dừng lại.

Bên ngoài lại hai tháng nữa trôi qua, Diệp Mặc lúc này bỗng đứng lên, dừng việc tu luyện. Trong trận pháp gia tốc, hắn đã tu luyện được bốn năm. Lúc này hắn đã là tu vi Hư Thần đỉnh, sau Hư Thần đỉnh, Diệp Mặc biết mình không còn biện pháp tiếp tục ở bên trong trận pháp gia tốc thời gian tu luyện rồi. Lúc này hắn phải phí chút thời gian nhất định để ổn định chân nguyên của Hư Thần hậu kỳ, sau đó tìm chỗ chuẩn bị độ kiếp.

Diệp Mặc thu hồi trận pháp, khi đi ra, lại phát hiện em gái Bắc Vi sớm đã đứng ở một bên không tu luyện. Những người còn lại tốc độ tu luyện cũng rất nhanh. Thế nhưng Diệp Mặc phát hiện trừ linh tủy bên trong ba linh tủy trì của hắn đều vơi đi ít nhiều, thì linh tủy trì của mấy người kia hầu như còn nguyên xi

Chỉ có linh tủy trì của Lâm Dị Bán thì vơi đi hai phần năm, mà Lâm Dị Bán đã là Ngưng Thể tầng 8 đỉnh

- Anh, anh cũng đi ra rồi?

Đường Bắc Vi một mình buồn chán, thấy Diệp Mặc đi ra. Lập tức mừng rỡ kêu lên.

Diệp Mặc vừa nhìn liền biết Đường Bắc Vi đã không có cách nào tu luyện rồi, cô rõ ràng là Kim Đan tầng chín đỉnh rồi.

- Cần Kết Anh rồi

Diệp Mặc phát hiện lần này hắn tiến vào cấm địa Băng Thần này thật sự là đi đúng đường

Lạc Ảnh đã là Nguyên Anh tầng bốn. Mà Khinh Tuyết cũng là Nguyên Anh tầng ba, những người còn lại đều có tiến bộ.

- Em tu luyện bao lâu rồi?

Diệp Mặc chợt nhớ tới chuyện trận pháp gia tốc thời gian, nhanh chóng hỏi một câu.

Đường Bắc Vi nghi hoặc nói:

- Bốn tháng rồi, anh không biết mình tu luyện bao lâu ư? Đúng rồi cái trận pháp mà anh tu luyện là gì thế? Em căn bản không dám nhìn, vừa nhìn liền choáng váng

Hóa ra trận pháp gia tốc thời gian của mình sử dụng linh khí do loại linh tủy này cung cấp, không ngờ thời gian đã đạt tới mười hai lần, thật sự là quá mức kinh người rồi

Diệp Mặc không giải thích chuyện này với Đường Bắc Vi, đây không phải một câu hai câu là có thể giải thích

Hắn dẫn Bắc Vi đến một bên đại điện, bố trí mấy trận pháp, bắt đầu để Đường Bắc Vi Kết Anh. Lúc này tất cả mọi người đang trong tu luyện, Diệp Mặc không muốn Kết Anh của Bắc Vi ảnh hưởng đến người khác.

Tư chất của Đường Bắc Vi tốt hơn Ninh Khinh Tuyết một chút, Ninh Khinh Tuyết sở dĩ Kết Anh trước, hoàn toàn là bởi vì nguyên nhân của Diệp Mặc. Hiện tại Đường Bắc Vi Kết Anh, đương nhiên không có bất cứ vấn đề gì.

Diệp Mặc một tu sĩ Hư Thần đỉnh lo cho Đường Bắc Vi Kết Anh, muốn không quấy rầy người khác lại không cần phí nhiều khí lực.

- Anh, hiện anh đã là tu vi gì rồi?

Sau khi lôi kiếp của Đường Bắc Vi qua đi, chuyện đầu tiên không phải mừng rỡ mình đã Kết Anh, mà là hỏi tu vi của Diệp Mặc.

Diệp Mặc lấy ra hơn mười bình đan dược đưa cho Đường Bắc Vi nói rằng:

- Anh đã là Hư Thần đỉnh rồi, anh muốn tìm chỗ độ kiếp. Những đan dược này đều có tên trên mặt, đến lúc đó em phân phát cho mọi người tu luyện là được, anh hẳn là sẽ không đi quá xa.

-A…

Đường Bắc Vi tiếp nhận đan dược nghi hoặc nhìn Diệp Mặc hỏi:

- Anh, ở đây là một đại điện, anh còn đi chỗ nào độ kiếp? Ở trong đại điện không được sao?

Diệp Mặc rất là thẳng thắn nói:

- Không được, em không cần quản anh, anh khẳng định có chỗ đi, nếu có chuyện gì, em có thể thông qua Thông tin châu cho anh biết

Trước đó Diệp Mặc chính là thông qua thanh âm càu nhàu kia mà tìm tới nơi này, nhưng sau khi tới đây hắn lại không hề nghe thấy bất cứ thanh âm càu nhàu nào cả, cho nên Diệp Mặc tin tưởng, ở đây vẫn không phải chỗ hắn thật sự cần tìm

Huống hồ lôi kiếp Hư Thần của hắn đã dẫn đến đáy đầm lầy Chú Hà sụp xuống, lúc này hắn cần độ chính là lôi kiếp Ngưng Thể. Cái loại uy thế này, chẳng may chỗ này cũng sụp xuống thì tính sao? Hắn có Thế giới trang vàng, thế nhưng người khác thì đâu có

Đường Bắc Vi tuy rằng không muốn Diệp Mặc rời khỏi, thế nhưng cũng không nói gì thêm, cô có thể thấu hiểu tâm tình của anh trai. Anh trai tuy rằng ngoài mặt không nói gì, thế nhưng sự khó chịu trong lòng hắn phỏng chừng không ai có thể lĩnh hội được. Cô từ trong miệng Cận Chỉ Hằng biết được, anh trai rất tôn kính Kỷ Bẩm. Cho nên anh trai hiện tại cấp thiết muốn đề thăng tu vi, cô cũng có thể lý giải.



Sau khi chờ Đường Bắc Vi bắt đầu tu luyện, Diệp Mặc nhìn nhìn bốn linh tủy trì còn lại. Hắn suy tính bốn linh tủy trì này, đám người Lâm Dị Bán căn bản là không dùng đến. Suy nghĩ một hồi, hắn trực tiếp đem toàn bộ linh tủy của bốn linh tủy trì chuyển vào bên trong Thế giới trang vàng. Về phần linh tinh toàn bộ bị hắn thu thập hết

Tu vi của Diệp Mặc so với lúc trước càng đề cao mấy lần, mà lúc này hắn đang lắng nghe trong đại điện không có Phệ Linh Trùng, rất nhanh liền nghe được thanh âm càu nhàu

Thanh âm không có quy luật, thế nhưng ở trong đại điện, một khi chú ý tập trung lắng nghe thì sẽ rõ ràng hơn rất nhiều so với bên ngoài

- Lại là một trận pháp ẩn nấp

Diệp Mặc đứng ở một góc đại điện tự nhủ thầm một câu, cao thủ trận pháp này hình như rất thích chơi kiểu này, từng loại trận pháp, thì có từng loại bí mật.

Nếu như là một người không hiểu trận pháp tới đây, dù là biết nghe thanh âm, cũng không thể đi vào.

Diệp Mặc đánh ra trận kỳ, rất nhanh liền nhìn thấy một cánh cửa nhỏ. Sau khi tiến vào cánh cửa nhỏ, Diệp Mặc lại lần nữa thu hồi trận kỳ lúc này mới tỉ mỉ quan sát cảnh tượng trước mắt

Một hành lang khúc khuỷu xuất hiện trước mắt, ngoại vi hành lang còn có sân vườn. Chỉ là linh thảo trong đó đều chết sạch rồi, thế nhưng linh khí lại cực kỳ nồng nặc.

Diệp Mặc lắc đầu, ở đây cũng không biết đã qua bao nhiêu năm, loại linh thảo linh khí này cũng bị chết đi, hiển nhiên là bởi vì thời gian quá dài. Có lẽ linh thảo ở đây cũng không trân quý cho lắm

Đi đến đầu hành lang khúc khuỷu, là một cánh cửa gỗ khép hờ. Diệp Mặc dùng tay sờ sờ cửa gỗ. Trong lòng càng kinh hãi, lúc này không biết đã qua bao nhiêu năm, mà cánh cửa gỗ này vẫn hoàn hảo như cũ, hiển nhiên loại gỗ này là thứ tốt cực phẩm

Diệp Mặc rất muốn đem cánh cửa này thử xem có thể luyện khí hay không, thế nhưng suy nghĩ một chút thì bỏ qua, ở đây rất nhiều đồ đều là thứ tốt, nếu như đến một cánh cửa cũng muốn lấy đi, thì đây có vẻ hơi quá

Tiến vào gian phòng là một không gian tiếp khách cực lớn, tuy rằng đã nhiều năm tuổi, thế nhưng đồ vật bốn phía, không có món nào bị hư hao cả. Rất rõ ràng, đồ vật trong phòng đều là cực kỳ trân quý. Từ cái ghế đến bầu rượu, chén ngọc, hoặc là một số đồ trang sức giản đơn đều là tài liệu cực phẩm chế tác

Thế nhưng mấy thứ này Diệp Mặc lại không mấy hứng thú, hắn không phải là người thích hưởng thụ, mấy thứ này với hắn mà nói là đồ vô dụng. Hơn nữa hắn còn có một thói quen, không thích bày biện đồ người khác đã dùng qua ở chỗ ở của mình. Đối với Diệp Mặc mà nói, chỗ ở của hắn và vợ mình, đồ dùng đều phải là do chính tay hắn chế tác, chứ số đồ người khác đã dùng qua, dù có tốt hơn nữa, hắn thật sự là không chút hứng thú.

Diệp Mặc đi theo thanh âm càu nhàu đẩy ra một cánh cửa khác, một thế giới màu hồng xuất hiện ở trước mắt hắn.

Tại góc của thế giới màu hồng này có một linh tủy tuyền trì, ở một thạch bích phía trên tuyền trì còn thỉnh thoảng có một dòng suối tinh khiết chảy ra, mà thứ chảy ra đó rõ ràng là một dòng suối linh tủy đậm đặc đến cực điểm. Dòng suối linh tủy này chảy vào trong linh tủy tuyền trì, phát ra một số thanh âm càu nhàu. Linh khí nồng nặc khiến Diệp Mặc thoải mái hít vào một hơi, linh khí của linh tủy tuyền này thậm chí còn cao cấp hơn so với linh tủy bên ngoài

Đây rõ ràng là nơi tắm táp của phụ nữ, đối diện linh tủy tuyền trì, thậm chí còn có một linh kính cực lớn cực kỳ đẹp, bên cạnh cái gương vẫn còn treo vài chiếc áo yếm của phụ nữ. Hiển nhiên tài liệu luyện chế loại áo này cũng là cực kỳ trân quý, thế nhưng Diệp Mặc đối với y phục phụ nữ đã mặc qua càng không có nửa điểm hứng thú.

Hắn thậm chí có thể tưởng tượng ra được, một cô gái cực xinh đẹp, đã từng tắm rửa bên trong linh tủy tuyền trì này. Cái chỗ này cũng không biết là nơi ở của Đại năng nào, không ngờ xa xỉ cùng cực như vậy. Lúc này Diệp Mặc nghĩ đến nhiều nhất chính là, số Phệ Linh Trùng kia có phải là chủ nhân nơi này nuôi không, còn mấy thị nữ bị hóa thành người băng lại là do ai làm?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.