Chương trước
Chương sau
Mấy vạn dặm cự ly thì đối với ba người Diệp Mặc mà nói, thì chỉ là một thời gian ngắn là đã tới nơi rồi.

Hiện ra trước mặt họ chính là một cái khe nứt lớn không thấy đáy. Tuy rằng có vô số dòng sóng cát chảy ào ào vào trong các hố cát, nhưng trong thời gian ngắn, thì hiển nhiên các hố cát này không thể nào bị lấp đấy được.

Tra Kỳ Phụ nghi hoặc nhìn Diệp Mặc:

- Cái ấn kỳ thứ ba chính là ở đây sao?

Diệp Mặc gật đầu:

- Không sai, vị trí của cái ấn kỳ thứ ba chính là ở chỗ này, không biết thế nào mà đột nhiên lại nổ tung...

Lời của Diệp Mặc còn chưa nói hết, thì mấy người lại lần nữa cảm nhận được phía dưới chân lại rung động từng đợt, hiển nhiên là lại có vụ nổ giống như ở đây truyền đến từ xa.

- Ấn kỳ nổ tung sao? Có phải là anh đã động đến đồ vật gì bên trong cái ấn kỳ thứ hai rồi không?

Tạ Chính Sư nghi hoặc nhìn Diệp Mặc.

Diệp Mặc vốn cũng có chút hoài nghi, hiện tại Tạ Chính Sư vừa hỏi, thì trong lòng hắn lập tức khẽ động. Trong nháy mắt hắn đã hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Cái không gian ấn kỳ dầy đặc này vốn là có người bố trí để cho tu sĩ Tây Tích Châu không thể nào phi thăng. Nhưng lại có thể thay thế bổ sung ấn kỳ. Vậy nếu như cái ấn kỳ thứ hai sau khi bị phá hủy, thậm chí cả tiên tinh cũng chỉ thiếu đi mười một viên, thì có thể ảnh hưởng tới cái ấn kỳ thứ ba hay không?

Vậy thì cái người có thực lực vô cùng mạnh mẽ kia khi bố trí cái đại phong ấn này hoàn toàn có thể làm như vậy, đó chính là một cách phòng ngừa chu đáo, một khi ai đó phát hiện có thể tìm được cái ấn kỳ thứ hai, hơn nữa còn lấy mất cả đồ vật bên trong, thì rất có thể sẽ đem những ấn kỳ còn lại phá hủy.

Bởi vì một khi có người tìm được cái ấn kỳ thứ hai, hơn nữa còn lấy đi đồ vật bên trong, thì nói lên rằng người đó cũng có thể tìm được cái ấn kỳ thứ ba, thứ tư. Nếu như cái phong ấn cuối cùng cũng sẽ bị phá vỡ, thì không bằng để nó tự hủy, khiến cho người phá hủy phong ấn không thể chiếm được nhiều tiên tinh hơn.

Sau tiếng nổ nặng nề vừa rồi, thì lại có thêm mấy đợt rung động nữa truyền đến, Diệp Mặc biết, hắn không cần phải đi tìm và phá hủy ấn kỳ tiếp theo rồi. Các suy nghĩ của hắn tuyệt đối là chính xác. Cái đại phong ấn của thế giới này đã bị hủy dưới sự chuẩn bị sẵn của người đã bố trí ra nó.

Tra Kỳ Phụ kinh nghi bất định nhìn Diệp Mặc:

- Diệp huynh, những rung động này...

Diệp Mặc nhíu mày nói:

- Tôi cũng không dám khẳng định, nhưng tôi phỏng chừng là những cái ấn kỳ này đã tự động phá hủy rồi, về phần nguyên nhân là cái gì, thì tôi cũng không rõ lắm.

Nguyên nhân thì Diệp Mặc đương nhiên biết rõ, đó chính là do hắn đã lấy đi tiên tinh bên trong phong ấn. Nhưng loại nguyên nhân này, thì hắn nhất định sẽ không nói ra.

Nếu chính diện đối kháng, thì hắn hoàn toàn có thể thắng được Tra Kỳ Phụ, nhưng đối với Tạ Chính Sư, thì Diệp Mặc không có chút nắm chắc nào. Hắn đoán rằng nếu mình và Tạ Chính Sư đánh nhau, thì cũng là thua nhiều thắng ít, nếu như không bỏ chạy, thì thậm chí có thể mất mạng.

Ngay khi mọi người còn đang nghi hoặc, thì Tạ Chính Sư bỗng nhiên mừng rỡ thốt lên:

- Tôi đã cảm nhận được thời gian phi thăng rồi, trong vòng nửa năm nữa...

Diệp Mặc nghe xong lời Tạ Chính Sư nói, thì lập tức đã hiểu được cái phong ấn kia đúng thực là để phong ấn thế giới này. Chỉ là bản thân vô tâm cắm liễu, cư nhiên lại khiến cho phong ấn bị phá hủy.

Tra Kỳ Phụ thì chỉ hơi sửng sốt một chút, lập tức trở nên kinh hỉ hướng tới Tạ Chính Sư nói:

- Chúc mừng Tạ thành chủ, rốt cuộc cũng có thể phi thăng tiên giới rồi. Chúc mừng, chúc mừng.

Nói xong thì y cũng không hề nghĩ ngợi gì, liền lấy ra phi kiếm truyền tin phát ra tin tức đã có thể phi thăng. Trong nháy mắt thì đạo phi kiếm kia đã biến mất ở chân trời.

Sau khi phát xong phi kiếm thì Tra Kỳ Phụ mới tỉnh ngộ, lại nhìn Diệp Mặc nói:

- Phi kiếm đã có thể truyền đi rồi, vậy thì lúc trước là có chuyện gì?

- Chắc là do cái phong ấn kia tạo thành đấy, hoặc là ở một số nơi không thể phát phi kiếm truyền tin đi được, tôi cũng không hiểu rõ lắm.

Diệp Mặc trả lời.

Hiện tại ý nghĩ đầu tiên của hắn là trở lại Tây Tu thành, hay là đi Thanh Sa Khanh xem một chút.

Tạ Chính Sư lúc này lại càng kinh hãi không ngớt mà nhìn Diệp Mặc:

- Diệp huynh, anh, anh không ngờ lại chỉ có tu vi Kiếp Biến tầng bẩy?

Trong lòng Diệp Mặc liền trầm xuống, hắn thật không ngờ sau khi Tạ Chính Sư cảm nhận được thời gian phi thăng, thì lại có thể nhìn ra tu vi của hắn. Có lẽ la do vừa rồi hắn không chú ý, còn Tạ Chính Sư thì lại đột nhiên cảm giận được sự huyền bí của thiên địa, cho nên mới trong khoảng thời gian ngắn này mà khám phá ra tu vi của hắn.

Diệp Mặc mỉm cười, ôm quyền nói:

- Hai vị, tôi muốn đi trước một bước. Hẹn gặp lại ở Tây Tu thành.

Nói xong Diệp Mặc cũng không đợi Tra Kỳ Phụ và Tạ Chính Sư trả lời, đã lập tức lấy ra 'Ô vân trùy - Thanh Nguyệt', trong nháy mắt liền biến mất khỏi thần thức của Tạ Chính Sư và Tra Kỳ Phụ. Hắn không trả lời câu hỏi của Tạ Chính Sư, vì lúc này so với đáp án chuẩn xác, còn không bằng dùng kiểu lập lờ nước đôi.

Nếu như tu vi của hắn còn chưa bị Tạ Chính Sư nhìn ra, thì hắn còn có thể tiếp tục lưu lại. Nhưng một khi đã bị Tạ Chính Sư nhìn ra, thì hắn sẽ không thể tiếp tục ở bên cạnh Tạ Chính Sư được. Tâm cơ của Tạ Chính Sư quá sâu, hơn nữa có lẽ y đã đoán được việc hắn chiếm lấy tiên tinh ở trong ấn kỳ thứ hai rồi.

Loại đồ tốt như tiên tinh này thì ai lại không muốn, huống chi là một tu sĩ sắp phi thăng như Tạ Chính Sư?

- Diệp huynh vì sao lại đột nhiên đi trước?

Tra Kỳ Phụ nghi hoặc nhìn về hướng Diệp Mặc biến mất, sau đó lại quay đầu nhìn Tạ Chính Sư:

- Tạ thành chủ, lần này thực sự là phải cảm ơn Diệp huynh rồi. Nếu như không phải bản lĩnh trận pháp của Diệp huynh thông thiên, vậy thì cái ấn kỳ kia quả thật là khó có thể phá hủy được. Được rồi, Tạ thành chủ mới vừa nói Diệp huynh chỉ là Kiếp Biến hậu kỳ, là có ý gì? Diệp huynh tuyệt đối phải là tu vi Hóa Chân hậu kỳ.

Tạ Chính Sư cười ha hả:

- Vừa rồi hẳn là tôi đã nhìn lầm rồi. Được rồi, tôi cũng muốn quay về Tây Tu thành chuẩn bị chuyện phi thăng, hiện giờ xin được cáo từ.

Nói xong thì Tạ Chính Sư cũng lấy ra một pháp bảo phi hành chân khí thượng phẩm, biến thành một luồng sáng bay ngược lại phía Tra Kỳ Phụ, đảo mắt đã biến mất không thấy nữa.

Tra Kỳ Phụ nghi hoặc nhìn về hướng Tạ Chính Sư biến mất một chút, sau đó lắc lắc đầu, cũng lấy ra pháp bảo phi hành, hướng về lối vào Sa Hà mà bay đi. Lúc này y đã biết được biện pháp ngăn chăn tà linh, cho nên cũng không hề e sợ nữa, chỉ cần bảo trì được sự thanh tỉnh, sau đó dùng mồi lửa kỳ dị hoặc là hỏa 'Vực' đốt cháy toàn thân, thì tà linh kia cũng sẽ dễ dàng bị tiêu diệt.

...

Tạ Chính Sư sau khi bay ra khỏi phạm vi thần thức của Tra Kỳ Phụ, thì lập tức lại đổi một phương hướng khác. Y bay thẳng theo hướng mà Diệp Mặc đã rời đi.

Y khẳng định là đã nhìn ra được tu vi của Diệp Mặc chỉ có Kiếp Biến. Một tu sĩ tu vi Kiếp Biến cho dù là lợi hại thế nào đi nữa, pháp thuật có mạnh mẽ độc địa, thì cũng không phải là đối thủ của một tu sĩ Hóa Chân đỉnh như y được. Trước đó y bị Diệp Mặc phá hủy áo giáp, đó là bởi vì một đao kia của Diệp Mặc không hề có chút dấu hiệu nào, nếu nói là đánh lén thì cũng không quá đáng.

Y vội vã tìm Diệp Mặc, hoàn toàn đúng như những gì Diệp Mặc đã suy đoán.

Diệp Mặc phá vỡ ấn kỳ thứ hai, thì quá trình đó không có bất kỳ một ai biết cả, hơn nữa Tra Kỳ Phụ cũng nói rồi, Diệp Mặc tới đây chính là vì tiên tinh, cho nên lúc này y tuyệt đối không tin là trong tay Diệp Mặc không có tiên tinh.

Tiên tinh đối với một tu sĩ sắp phi thăng như y mà nói, thì lực hấp dẫn to lớn căn bản là khó có thể tưởng tượng được. Vì thế sau khi Diệp Mặc rời đi, thì y cũng không chút do dự nào mà bay theo hướng Diệp Mặc rời đi để tìm kiếm.

Tạ Chính Sư tin tưởng rằng, với bản lĩnh và năng lực của mình, thì y muốn đuổi theo Diệp Mặc, căn bản là không có vấn đề gì cả.

Nhưng ba ngày sau, thì Tạ Chính Sư đã hoàn toàn thất vọng, y đã hoàn toàn mất đi tung tích của Diệp Mặc. Ở giữa Sa Hà này, không có tìm được cái bóng nào của Diệp Mặc, giống như là người này chưa từng xuất hiện vậy.

...

Lúc này thì Diệp Mặc đã cho Thế giới trang vàng của hắn chìm vào trong cát rồi, còn hắn thì đang ở bên trong Thế giới trang vàng để tu luyện.

Với tu vi hiện tại của Tạ Chính Sư, thì không có cách nào để tìm được hắn cả, huống chi hắn còn có trận pháp ẩn nấp nữa.

Bẩy viên tiên tinh đã được Diệp Mặc khảm vào trận bàn thời gian, mà lúc này trận bàn thời gian đã bắt đầu cấp tốc chuyển động. Diệp Mặc thì vẫn hoàn toàn bình tĩnh, ngồi trên một cái linh mạch cực phẩm, trong tay nắm một viên tiên tinh, bắt đầu tu luyện.

Vốn hắn dự định sau khi trở lại Tây Tu thành thì mới tu luyện tới Kiếp Biến viên mãn, nhưng hiện tại tu vi của hắn đã bị Tạ Chính Sư nhìn thấu, hơn nữa Tạ Chính Sư còn có thèm muốn tiên tinh trong tay hắn. Thì lúc này Diệp Mặc đã phải đổi lại chủ ý của mình. Trước tiên hắn nhất định phải đề cao tu vi đã.

Dùng tiên tinh khống chế trận bàn thời gian, hơn nữa trong tay còn cầm tiên tinh, thì tốc độ hoàn toàn khác so với ngày trước chỉ dựa vào linh mạch cực phẩm.

Dù cho Diệp Mặc lấy được là tiên tinh hạ phẩm, thì sự nồng đậm của linh khí cũng đã vô cùng kinh người rồi.

Linh khí nồng đậm liên tục xoay quanh đỉnh đầu của hắn, thậm chí còn ngưng tụ thành linh dịch tiên tinh rơi xuống. Linh khí vô cùng vô tận được Diệp Mặc hấp thu toàn bộ, không có một chút lãng phí nào.

Nếu như là tu luyện giả bình thường, thì nhiều linh khí như vậy đã có thể bị bạo thể rồi. Nhưng Diệp Mặc hấp thu linh khí vào trong cơ thể, thì liền được chuyển hóa thành chân nguyên dưới sự vận chuyển liên miên không ngừng của 'Tam sinh quyết'.

Sau hai tháng, Diệp Mặc đã tấn cấp Kiếp Biến tầng tám. Sáu tháng sau, Diệp Mặc lại tấn cấp lên Kiếp Biến tầng chín. Sau mười hai tháng, thì tiên tinh trong tay Diệp Mặc đã phát ra một đợt âm thanh ‘Răng rắc’, hoàn toàn biến thành tro bụi, mà lúc này thì Diệp Mặc đã tấn cấp tới Kiếp Biến tầng chín đỉnh.

Chỉ tu luyện mười hai tháng, mà đã dùng hết một viên tiên tinh rồi. Hơn nữa tiên tinh cũng chỉ có tác dụng phụ trợ, nếu như là hoàn toàn hấp thu linh khí của tiên tinh, thì không chừng không thể kiên trì được mười tháng.

Hiện tại thì tiên tinh khảm trên trận bàn thời gian cũng không dùng hết bao nhiêu, thậm chỉ mới chỉ dùng được một chút mà thôi. Mà trong thời gian mười hai tháng sử dụng tiên tinh khống chế trận bàn thời gian, thì ở bên ngoài tối đa cũng chỉ mới qua tầm ba bốn ngày mà thôi.

Diệp Mặc biết chỗ nghịch thiên của 'Tam sinh quyết', đó chính là 'Tam sinh quyết' của hắn chỉ cần có tài nguyên tu luyện để cho hắn hấp thu, thì tốc độ tu luyện của hắn sẽ nhanh vô cùng. Nếu như không có tài nguyên tu luyện, thì thậm chí hắn còn không bằng cả thứ đồ bỏ đi.

Tài nguyên tu luyện, cũng chính là dùng linh khí càng cao cấp để tu luyện thì tấn cấp càng nhanh. Cho dù là một cái bình cảnh, thì tùy tiện dùng đan dược cũng sẽ vượt qua được. Nhưng tài nguyên tu luyện hắn cần cũng vô cùng kinh khủng, sợ rằng mấy cái tông môn chín sao cộng lại cũng không đủ để cung cấp cho hắn. Tu sĩ của môn hạ tông môn chín sao nào có thể dùng linh mạch cực phẩm để tu luyện chứ, còn không phải chỉ là một cái? Đan dược cấp tám thì ăn như cắn hạt dưa, thậm chí còn tu luyện bằng cả tiên tinh nữa?

Ngoại trừ tiên tinh ở bên trong trận bàn thời gian, thì Diệp Mặc bây giờ còn có ba viên tiên tinh nữa. Hắn tin tưởng, ba viên tiên tinh này hẳn có thể đủ để cung cấp cho hắn tu luyện tới Hóa Chân tầng ba rồi. 'Tam sinh quyết' mà hắn tu luyện, thì càng về sau càng cần nhiều linh khí. Tới tu vi Hóa Chân, thì linh khí tu luyện thậm chí hắn không thể tưởng tượng nổi.

Cho dù là sử dụng tiên tinh, thì tấn cấp Kiếp Biến tầng tám lên Kiếp Biến tầng chín cũng cần lượng linh khí gấp mấy lần. Còn Hóa Chân tầng một tấn cấp Hóa Chân tầng hai thì lượng linh khí cần hấp thụ thậm chí có thể nhiều hơn tấn cấp Kiếp Biến tầng chín không chỉ trăm lần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.