Chương trước
Chương sau
Diệp Mặc vừa muốn nói, sắc mặt lại trầm xuống, sau đó tốc độ của Thanh Nguyệt trong nháy mắt lại nhanh hơn, chỉ trong chốc lát, Thanh Nguyệt đã xuất hiện bên cạnh ba tu sĩ đang đánh nhau.

Ba tên tu sĩ đang đánh nhau này nhìn thấy một đường ánh sáng màu xanh xoẹt qua, chỉ trong nháy mắt, pháp bảo phi hành đã hạ xuống trước mặt họ.

- Cố Vị, có chuyện gì vậy?

Diệp Mặc sau khi hạ Thanh Nguyệt xuống, lập tức hỏi. Cố Vị Diệp Mặc đương nhiên nhận ra, lúc đó cùng đến Vẫn Chân điện cùng Diệp Mặc, là tu sĩ Hàn Lương Đế quốc phái đến. Đan dược mà gã thăng cấp lên Nguyên Anh, chính là Diệp Mặc tặng cho.

Sau này Cố Vị vì cảm kích ân tình của Diệp Mặc, trực tiếp hiệu lực cho Mặc Nguyệt Chi Thành, trước giờ đều là trợ thủ đắc lực của Mặc Nguyệt Chi Thành. Lần này bị Ngân Nguyệt đan vương dẫn đến Ma Ngục cấm địa, làm sao lại xuất hiện ở đây? Hơn nữa còn bị người khác truy sát đến bước đường bị người khác giết đi như này nữa?

Càng khiến cho Diệp Mặc kinh ngạc chính là, tư chất của Cố Vị lại xuất hiện kỳ tích, đã là tu vi Nguyên Anh hậu kỳ rồi, đây là chuyện gì vậy?

- Diệp thành chủ, là anh… thành chủ anh quay về rồi…

Cố Vị sau khi nghe thấy Diệp Mặc gọi, lập tức nhận ra Diệp Mặc, nhất thời vui mừng hớn hở, gã không ngờ lại gặp được Diệp Mặc ở ngoài Nam Thiệm Thiên này. Thấy Diệp Mặc, không đơn thuần là tính mạng của gã được bảo toàn, hơn nữa nhiệm vụ của gã cũng hoàn thành rồi.

Diệp Mặc lấy ra một viên đan dược đưa cho Cố Vị nói:

- Anh trị thương trước đi, có chuyện gì từ từ nói.

Hai tên tu sĩ đang vây giết Cố Vị sau khi nhìn thấy ba người Diệp Mặc đến, lập tức biết thế lực đã mất, bọn họ chưa từng gặp Diệp Mặc, chỉ nghe nói đến danh tiếng của Diệp thành chủ. Hai người bọn họ mới chỉ là tu vi Nguyên Anh hậu kỳ mà thôi, thậm chí đến Nguyên Anh tầng thứ chín cũng chưa tới. Với Diệp thành chủ chỉ cần tiện tay là có thể giết chết được Hư Thần, thậm chí tu sĩ Ngưng Thể cường hãn, hai người bọn họ căn bản cũng không đủ cho người ta hắt hơi một cái.

Thấy hai tu sĩ kia muốn rút lui, Diệp Mặc lạnh lùng nói:

- Các anh cảm thấy còn có thể chạy thoát được sao?

Hai gã tu sĩ muốn chạy trốn rùng mình một cái, lại càng không dám nhúc nhích, chỉ có điều trong lòng lo lắng nên rời khỏi nơi này như nào.

Cố Vị đã hồi phục tinh thần lại, lập tức lấy ra một miếng ngọc giản đưa cho Diệp Mặc nói:

- Đây là Ngân Nguyệt đan vương tiền bối bảo tôi tặng cho Ninh thành chủ.

Diệp Mặc gật đầu cầm lấy miếng ngọc giản cũng không nhìn, hắn vừa mới từ Mặc Nguyệt Chi Thành đến, bây giờ Mặc Nguyệt Chi Thành vững như núi Thái Sơn, cũng không cần lo lắng nữa.

- Nói xem hai tên này là thế nào?

Diệp Mặc liếc nhìn hai tên tu sĩ Nguyên Anh mặt tái mét hỏi.

- Vì bọn họ biết trên người tôi có nhiều tiên ma tinh, cho nên muốn giết tôi, cướp lấy số tiên ma tinh đó của tôi.

Cố Vị cũng không kịp lấy hơi, liền mạch nhanh chóng nói.

Diệp Mặc nhăn mặt một chút, hắn nghe nói qua tiên tinh, cũng nghe nói qua ma tinh, nhưng từ trước tới giờ chưa bao giờ nghe thấy tiên ma tinh. Đừng nói là Diệp Mặc, ngay cả Thiện Băng Lam đứng bên cũng nghi ngờ nhìn Cố Vị, cô cũng chưa bao giờ nghe nói đến tiên ma tinh.

Không cần Diệp Mặc hỏi thăm, Cố Vị lại trực tiếp nói:

- Nghiễn Điền đan vương tiền bối sau khi trúng ma khí, Ngân Nguyệt đan vương tiền bối cũng rất lo lắng, giao hết chuyện của Mặc Nguyệt Chi Thành cho Lâm trưởng lão, sau đó Ngân Nguyệt tiền bối dẫn theo tôi và một vị trưởng lão khác vội vã chạy đến Nam Thiệm Thiên này.

Dừng lại một chút Cố Vị lại giải thích:

- Khi chúng tôi đến Ma Ngục cấm địa, bên ngoài Nam Thiệm Thiên còn chưa có truyền tống trận, bây giờ trong Ma Ngục cấm địa và bên ngoài Nam Thiệm Thiên lại có một truyền tống trận, tôi chính là nhờ truyền tống trận mà ra được đây.

Lâm trưởng lão Diệp Mặc cũng biết, là một tiền bối Hóa Chân rất trung thành với Ngân Nguyệt đan vương và Mặc Nguyệt Chi Thành, chính là trưởng lão Hóa Chân duy nhất không đồng ý ý kiến Vũ Minh Lục đao. Lần này sau khi Diệp Mặc quay về, còn tặng rất nhiều đan dược cho Lâm trưởng lão đó, lão bây giờ cũng đã bế quan chuẩn bị tấn cấp lên Hóa Chân hậu kỳ rồi.

- Bên ngoài Nam Thiệm Thiên có truyền tống trận rồi?

Thiện Băng Lam nghi ngờ hỏi một câu, rõ ràng cô cũng không biết chuyện này.

- Đúng vậy, vừa mới làm chưa được bao lâu, chính là vì xuất hiện tiên ma tinh.

Cố Vị mặc dù chưa gặp Thiện Băng Lam bao giờ, nhưng thấy Lăng Hiểu Sương, Lăng Hiểu Sương là nhân vật xếp thứ hai trong thập đại mĩ nữ của Nam An, chỉ đứng sau vợ của Diệp thành chủ là Lạc Ảnh. Bây giờ Lăng Hiểu Sương còn đứng phía sau Thiện Băng Lam, địa vị của Thiện Băng Lam nhất định cũng không thấp, huống chi bọn họ còn đi cùng với thành chủ.

- Cái gì là tiên ma tinh?

Lăng Hiểu Sương tiện miệng hỏi.

Cố Vị lấy ra bảy hộp ngọc đưa cho Diệp Mặc nói:

- Đây chính là tiên ma tinh, những thứ này là Ngân Nguyệt đan vương bảo tôi đưa cho hai vị thành chủ phu nhân. Vì tìm được cách đối phó với ma linh của Ma Ngục cấm địa, rất nhiều người đã lấy được một số ma tinh. Số ma tinh đó lại có thể luyện chế ra các loại đan dược, hơn nữa thông qua ma tinh luyện chế ra đan dược, hiệu quả tu luyện cũng tốt hơn rất nhiều. Những tu sĩ đến sau muốn lấy được ma tinh lại càng nhiều, bọn họ tiến vào trong Ma Ngục cấm địa, trong Ma Ngục cấm địa, rất nhiều người phát hiện ra ma khí lại ngưng tụ thành ma linh, sau khi giết được những ma linh này, sẽ lấy được tiên ma tinh.

- Những tu sĩ đó rất nhanh phát hiện ra trong tiên ma tinh đó có chứa tiên linh khí, lúc tu luyện hiệu quả còn tốt hơn nhiều so với linh thạch cực phẩm, hấp thụ lại càng nhanh hơn, rất nhiều tu sĩ chưa đạt được bình cảnh nhiều năm dùng tiên ma tinh không ngờ trong nháy mắt đột phá. Thậm chí còn có một tu sĩ Kiếp Biến viên mãn, dùng tiên ma tinh đột phá lên Hóa Chân, rồi dẫn Hóa Chân lôi kiếp…

Diệp Mặc nghe thấy vậy chấn động, hắn đã từng dùng tiên tinh tu luyện, đương nhiên biết sự lợi hại của tiên tinh. Tiên ma tinh này chẳng lẽ chính là một loại tiên tinh khác? Diệp Mặc lập tức hỏi:

- Tu vi của anh tăng đến chóng mặt chính là dùng tiên ma tinh?

Cố Vị gật đầu nói:

- Đúng vậy, Ngân Nguyệt tiền bối đưa hai viên tiên ma tinh cho tôi, tôi từ Nguyên Anh tầng thứ ba đột phá lên Nguyên Anh tầng thứ bảy. Bảy miếng tiên ma tinh đó chính là Ngân Nguyệt tiền bối bảo tôi đưa tin về Mặc Nguyệt Chi Thành, sau đó tiện thể dẫn hai vị thành chủ phu nhân đến đây. Bọn họ chính là vì biết trên người tôi có tiên ma tinh, nên mới theo dõi tôi từ Ma Ngục cấm địa đến đây, sau đó chặn đường tôi, muốn cướp tiên ma tinh của tôi.

Diệp Mặc hừ lạnh một tiếng, giơ tay lên hai đường vực hỏa xoẹt qua, hai tên tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, không ngờ bị vực hỏa của Diệp Mặc đánh thành tro bụi.

Cố Vị biết Diệp Mặc vô cùng cường hãn, đến hôm nay gã mới được tận mắt chứng kiến, hai tên tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ không ngờ lại không có chút sức lực phản kháng nào mà bị Diệp Mặc giết ngay tại chỗ.

Diệp Mặc cầm lấy một miếng tiên ma tinh vừa dùng chân nguyên xem xét vừa nói với Cố Vị:

- Căn cơ của anh không tệ, có thể tăng lên Nguyên Anh tầng thứ bảy, nhưng lại không thể đánh tan được căn cơ, hoàn toàn dựa vào cách này tăng nhanh tốc độ tu luyện của mình, rất tai hại.

- Nếu như căn cơ không yên, chỉ lo tăng nhanh tốc độ tu luyện của mình, tâm cảnh cũng không thể nào đạt được cảnh giới, cuối cùng thậm chí có thể vì tâm ma mà chết.

Diệp Mặc sở dĩ nói lời này, là vì hắn có Khổ Trúc có thể ổn định được tâm cảnh của mình, còn Khổ Trúc cũng không phải ai cũng có.

Cố Vị vội gật đầu nói:

- Đúng vậy, thành chủ, lúc trước Ngân Nguyệt đan vương cũng nói như vậy với tôi.

Diệp Mặc không nói gì, trong lòng lại sóng to gió lớn, trong tay hắn đâu có phải là tiên ma tinh gì, căn bản chỉ là một viên ma tinh thạch bình thường có chứa một chút tiên linh khí mà thôi. Khi tu sĩ tu luyện, chỉ cần hấp thụ được tiên linh khí bên trong đó, cảnh giới có thể tăng nhanh chóng.

Tiên linh khí có thể ẩn chứa trong ma tinh, chỉ có một giải thích duy nhất, chính là những ma linh này sống lâu trong một nơi có tiên tinh, kết quả tiên linh khí được hấp thụ một cách tự nhiên vào ma tinh, hình thành tiên ma tinh.

Dường như hiểu ra đạo lý này, Diệp Mặc mới nhớ ra phong ấn không gian trong Sa Hà ở Tích Châu, trong bảy không gian ấn kỳ đó toàn bộ là tiên tinh. Chẳng lẽ Ma Ngục cấm địa chính là phong ấn khiến cho tu sĩ của Nam An châu không thể nào phi thăng được?

Diệp Mặc nghĩ đến đây, trong lòng kích động suýt chút nữa bật thốt lên, nếu như lần này phong ấn bị hắn tìm ra toàn bộ lại là tiên tinh, bất luận thế nào, hắn cũng sẽ không như lần trước, chỉ có thể lấy được mười mấy viên tiên tinh.

Cho dù chỉ tìm được một trong số những ấn kỳ đó, hắn cũng muốn giữ lại toàn bộ tiên tinh trong đó. Bây giờ hắn không có tiên tinh, muốn lên cấp quả thực hơi khó chút.

Thấy Diệp Mặc chỉ nắm lấy tiên ma tinh mà không nói gì, Cố Vị lại nói:

- Ma khí mà những ma linh hình thành trong Ma Ngục cấm địa cũng không nhiều, ngược lại lại không có lối vào Ma Ngục cấm địa. Nghiễn Điền đan vương trúng độc của ma khí, Ngân Nguyệt đan vương cũng đã dẫn ngài ấy và những tu sĩ còn lại tiến vào Ma Ngục cấm địa, Ngân Nguyệt đan vương nói muốn tìm Thiên Ma Cô, chỉ có Thiên Ma cô mới có thể cứu sống được Nghiễn Điền đan vương.

Diệp Mặc gật đầu, hắn biết Thiên Ma cô. Thiên Ma cô lớn lên trong một nơi có ma khí nồng đậm, thuộc vào linh thảo cấp chín cực kỳ quý hiếm. Cho dù trong Ma Ngục cấm địa, Ngân Nguyệt đan vương muốn tìm được Thiên Ma cô, phỏng chừng cũng không phải chuyện dễ dàng gì.

Nghĩ tới đây, Diệp Mặc cầm lấy ngọc giản mà Ngân Nguyệt đan vương mang về, thần thức quét vào trong, miếng ngọc giản của Ngân Nguyệt đan vương viết với khẩu khí tặng hắn.

- Diệp Mặc, tôi từ bạn ở Đan thành biết được tin tức, nói Lưu thành chủ của Mặc Nguyệt muốn liêp hiệp với Đan thành, Mặc Nguyệt Chi Thành của chúng ta tuyệt đối không thể nào liên hiệp với Đan thành được. Tôi phải cứu Nghiễn Điền đan vương, không thể nào quay về ngay được, nếu trưởng lão Vũ Minh nhất định muốn liên hiệp, Ninh thành chủ có thể báo cho Lâm trưởng lão ở lại hồ Mặc Nguyệt. Vũ Minh làm người mặc dù nhu nhược, nhưng cũng không phải kẻ tiểu nhân. Gã cũng sẽ không động đến hồ Mặc Nguyệt, những chuyện còn lại đợi khi nào tôi quay về rồi nói tiếp. Tiên ma tinh có tiên linh khí, tốc độ tu luyện cực nhanh, nhưng nếu tốc độ quá nhanh, sẽ tạo nên căn cơ không vững, khi dùng phải cẩn thận. Ký tên Nguyệt Kỳ Siêu.

Hóa ra Ngân Nguyệt Đan Vương cũng biết rồi, chỉ có điều ông ta bị vết thương của Nghiễn Điền đan vương làm khó, không có cách nào kịp thời quay về Mặc Nguyệt Chi Thành mà thôi. Diệp Mặc thu lại miếng ngọc giản, bây giờ Mặc Nguyệt Chi Thành vững như núi Thái Sơn, hắn cũng đã giải quyết toàn bộ hậu hoạn này.

- Cố Vị, anh quay về Mặc Nguyệt Chi Thành, hay là đi cùng tôi đến Ma Ngục cấm địa?

Diệp Mặc hỏi.

Cố Vị lập tức trả lời:

- Tôi tu luyện cũng đã có chút nhanh rồi, tôi cần phải củng cố cảnh giới, sẽ không đến Ma Ngục cấm địa nữa.

Diệp Mặc tặng mấy bình đan dược cho Cố Vị, lại tặng cho Cố Vị một chân khí phi hành thượng phẩm, lúc này mới cáo từ Cố Vị, tiếp tục tiến đến Ma Ngục cấm địa trong Nam Thiệm Thiên.

Tiên ma tinh Diệp Mặc cũng không muốn Cố Vị đưa cho mấy người Ninh Khinh Tuyết, dù sao thứ này cũng chỉ là có một chút tiên linh khí trong ma tinh, cũng có một số ma khí, cũng không phải đồ tốt. Phần lớn những tu sĩ đều có thể luyện hóa những ma khí đó, nếu như hắn có thể tìm được ấn kỳ, mở đường thăng thiên cho Nam Cực châu, hơn nữa lấy được tiên tinh, cần gì phải dùng đến tiên ma tinh này?

Diệp Mặc không dám khẳng định ma linh trong Ma Ngục cấm địa có phaỉ giống như tà linh mà hắn nhìn thấy trong Sa Hà ở Tây Tích châu hay không, nhưng hắn chắc rằng cho dù là giống nhau, những ma linh này cũng không có được sự lợi hại như tà linh ở Sa Hà kia. Nếu không, những tu sĩ bình thường căn bản cũng không phải là đối thủ của nó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.