Hai ngày sau, thương thế của Diệp Mặc đã lành được hơn nữa, lúc này hắn mới hiểu được thương tổn trong hư không bị xé rách là kinh khủng thế nào. Nếu như là thương thế khác, với hai ngày thời gian thì hắn sớm đã lành lặn rồi. Bản thân hắn là Luyện Thể Thần Cảnh, cộng thêm tiên tinh và đan dược, vậy mà liên tục hai ngày, thương thế vẫn chưa hoàn toàn hồi phục như cũ, có thể thấy được thương thế kia nghiêm trọng đến mức nào rồi
Tuy rằng vết thương còn chưa hoàn toàn khép miệng, Diệp Mặc đã không muốn tiếp tục lưu lại Thế giới trang vàng thêm nữa, hắn ra khỏi Thế giới trang vàng, sốt ruột muốn biết hắn hiện tại rốt cuộc đang ở chỗ nào
Hiện ra ở trước mắt Diệp Mặc chính là một mảnh thế giới trụi lủi, khắp nơi đều là đất đá nửa mềm nửa cứng. Lẽ nào nơi này là một vùng núi bị bỏ hoang? Diệp Mặc bước lên Thanh Nguyệt, rất nhanh rời đi, hắn muốn sớm một chút tìm một người hỏi cho rõ, hiện tại hắn đang cái chốn nào
Năm ngày sau, Diệp Mặc vẻ mặt khó coi lại lần nữa về tới điểm xuất phát. Lúc này hắn đã hiểu rõ chỗ mình đang ở, ở đây căn bản cũng không có bất cứ con người nào, cũng không có bất kỳ thực vật nào, thậm chí đến yêu thú, nước cũng không có. Cái có duy nhất chính là đất đá trống trơn này thôi, còn có một mảng ánh sáng làm mờ mắt
Nói cách khác nơi đây căn bản là một vùng đất chết, Diệp Mặc khẳng định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/2398366/chuong-1521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.