Chương trước
Chương sau
Ầm…

Bị Diệp Mặc công kích thì tên Huyền Tiên hậu kỳ kia vội vàng lấy ra một tấm lá chắn, nhưng cái lá chắn kia dưới Hắc Thạch Cân thì quả thực chỉ là một tờ giấy mỏng mà thôi, lập tức bị đập nát bét.

Phụt…

Hặc Thạch Cân chỉ hơi bị trì trệ một chút xíu, thì đã lại tiếp tục đập lên trên người tên Huyền Tiên hậu kỳ kia, máu thịt văng ra khắp nơi.

Diệp Mặc lần này có ý định là một chiêu giết một người, không có ý muốn nhẹ tay. Sau khi Hắc Thạch Cân đã biến một tên Huyền Tiên trở thành vũng máu, thì lại trực tiếp đánh về phía tên Huyền Tiên thứ hai. Lần này Hắc Thạch Cân của hắn không hề lưu tình chút nào, cho nên ngay cả nhẫn trữ vật của tên Huyền Tiên thứ hai cũng bị đập nát.

Nhưng Diệp Mặc cũng không lo lắng, hắn tin tưởng rằng bốn người này không chỉ có một cái ngọc giản bản đồ.

Khi Hắc Thạch Cân đánh tới tên Huyền Tiên thứ hai, thì ba người còn lại cũng đã có phản ứng. Ngoại trừ tên Huyền Tiên đang bị đánh kia, thì hai tên còn lại đều mừng rỡ chứ không hề kinh sợ. Hiển nhiên là chúng đã nhìn ra được cái Quả Cân mầu đen của Diệp Mặc là một loại pháp bảo có uy lực cực lớn. Một khi Diệp Mặc bị giết, thì thứ này chắc chắn thuộc về bọn chúng rồi.

Hai tên Huyền Tiên hậu kỳ này không hề do dự mà lấy ra pháp bảo của mình, đồng thời cùng công kích về phía Diệp Mặc. Thấy hai tên kia công kích tới, thì Diệp Mặc lại thở phào nhẹ nhõm, vì hắn chỉ sợ trong lúc này có tên nào đó bỏ chạy, thì khẳng định là hắn không có cách nào giết sạch toàn bộ được nữa.

Hắn vốn không phải người của Tông Phiêu Thiên. Hắn tới tham gia Đại Hội Vấn Đạo này cũng chỉ vì bản thân mình. Một khi ba Tiên Vương của Tông Phiêu Thiên không bảo vệ cho hắn, thì chuyện hắn giết đệ tử của Đường Diệu Thiên sẽ không phải là chuyện dễ xử lý.

Hiện tại hai tên này đã nhìn trúng pháp bảo của hắn, nên không muốn bỏ chạy. Đối với Diệp Mặc mà nói thì là chuyện cực tốt. Tiên nguyên lực liền điên cuồng tuôn vào Hắc Thạch Cân, đồng thời Tử đao cũng được hắn đánh ra.

Tên Huyền Tiên thứ hai bị Hắc Thạch Cân đập trúng, tuy là đã lấy ra pháp bảo phòng ngự nhưng cũng không có cách nào ngăn trở Hắc Thạch Cân của Diệp Mặc cả. Tiên nguyên lực của Diệp Mặc đã vượt xa khỏi phạm trù Huyền Tiên bình thường rồi, huống chi hiện tại còn đang sử dụng Hắc Thạch Cân để công kích nữa.

Ầm… ầm…

Cự Linh pháp bảo nổ vang, hoàn toàn tan vỡ.

Hắc Thạch Cân lại lần nữa tiến tới, tên Huyền Tiên hậu kỳ không thể chống đỡ được lực lượng kinh khủng của Hắc Thạch Cân, bị đập nát bét, còn Nguyên Thần thì trực tiếp bị 'Vô ảnh' cắn nuốt.

Diệp Mặc chỉ dùng một chiêu, đã trực tiếp giết chết hai tên Huyền Tiên hậu kỳ. Lần thứ nhất thì có thể coi là Diệp Mặc đánh lén, dưới tình huống cấp bách mà không kịp chống đỡ. Nhưng lần thứ hai thì lại là chém giết chính diện rồi, khiến cho hai tên còn lại kia cũng kinh hãi không thôi, lập tức biết được rằng không tốt rồi.

Đồng thời với ngọn núi nhỏ mầu đen kia của Diệp Mặc, thì còn có Tử đao mà hắn đánh ra nữa, đủ thấy rằng thần thức và Tiên nguyên lực của Diệp Mặc vượt xa hơn bọn chúng nhiều. Lúc này nếu như bọn họ còn không biết đường bỏ chạy, thì quả thực là quá ngu ngốc rồi. Cái tên Huyền Tiên trung kỳ trước mặt này, thì không phải là kẻ mà một Huyền Tiên bình thường có thể so sánh được.

Tên Huyền Tiên viên mãn trong số bốn người đã sớm nhìn ra sự lợi hại của Diệp Mặc rồi, nhưng khi y muốn bóp nát Truyền tống phù để thoát ra, thì lại phát hiện bản thân không cách nào bóp nát được ngọc bài cả.

Đao Vực!

Y phát hiện ra rằng bản thân đã bị Đao Vực của đối phương trói buộc rồi. Tên Huyền Tiên viên mãn lúc này kinh hãi không thôi, cố gắng điên cuồng thiêu dốt Tiên nguyên. Y chỉ cần một hơi thở… Không… nửa hơi thở cũng là đủ rồi.

'Huyễn vân vực sát đao' hình thành Đao vực liền đơn giản xé rách Kiếm mạc mà tên kia lấy ra. Ngay khi tên Huyền Tiên viên mãn kia khôi phục được cử động, thì đao quang đã bổ thân thể của y ra làm hai nửa.

Trông thấy Diệp Mặc chỉ trong chớp mắt đã giết hết ba người, thì tên Huyền Tiên còn lại đã hoàn toàn ngây ngốc. Y không phải là kinh ngạc tới mức ngây ngốc, mà là bị thần thức đao liền miên không ngừng của Diệp Mặc làm cho ngây ngốc. Giờ phút này y đâu còn nhớ được mình cần phải kích phát pháp bảo trong tay nữa, mà tay của y lúc này thậm chí còn run lên nhè nhẹ. Mặc dù hiện tại y rất muốn lấy ngọc bài ra bóp nát, nhưng y lại phát hiện thức hải của mình hoàn toàn rối loạn, căn bản không có cách nào để bóp nát ngọc bài trong tay cả.

Diệp Mặc sau khi giết ba tên Huyền Tiên kia, thì Tử đao lập tức quay lại mang theo một ánh đao tím hồng. Cái tên Huyền Tiên còn đang run rẩy kia cuối cùng cũng bị Diệp Mặc giết chết.

Sau khi giết hết bốn người, thì sắc mặt của Diệp Mặc tái nhợt. Nếu như bốn người này không trốn, thì hắn căn bản là không cần dùng nhiều khí lực như vậy. Nhưng một khi hắn lơ là một chút, thì chắc chắn sẽ có người thoát ra ngoài. Cho nên cực khổ nhất khi giết bốn tên Huyền Tiên này chính là việc giết tên Huyền Tiên cuối cùng.

Hắn dốc sức liều mạng phóng thần thức đao ra ngoài, khiến cho đối phương không có cách nào kích phát được ngọc bài, nhưng việc này cũng tiêu hao thần thức cực kỳ nghiêm trọng. May mắn đây là một tên Huyền Tiên hậu kỳ, chứ nếu như là một tên Huyền Tiên viên mãn, thì Diệp Mặc đoán rằng mình cũng sẽ trả giá thành một ngụm máu lớn, thậm chí còn không nhất định được như vậy nữa.

Sau khi thu hồi lại ba chiếc nhẫn trữ vật, thì Diệp Mặc căn bản là không hề dừng lại, chỉ trong chớp mắt đã rời khỏi hiện trường.

Sau một nén nhang, thì Diệp Mặc đã xuất hiện ở một cánh rừng rồi bố trí một trận pháp ẩn nấp, sau đó lấy ba chiếc nhẫn trữ vật ra.

Quả nhiên là như hắn đã dự liệu. Ngoại trừ một ít đan dược, Tiên tinh, thì ở trong ba chiếc nhẫn trữ vật còn có ba bản đồ Thất Luyện Tháp. Nhưng chỉ là ba ngọc giản rất đơn giản, chủ yếu là chỉ dẫn cách tìm lối vào tầng tiếp theo. Đồng thời trên ngọc giản còn giới thiệu một ít kiến thức cơ bản trong Thất Luyện Tháp. Ví dụ như khi phi hành ở trong Thất Luyện Tháp thì phải chú ý tới 'Hư không tuyền sát' cùng với các loại yêu thú có thiên phú ẩn nấp. Một khi bị cuốn vào 'Hư không tuyền sát', thì phải lập tức vứt bỏ pháp bảo phi hành để cầu một chút hi vọng sống sót.

Đồng thời còn giới thiệu cả các địa phương dễ có khả năng xuất hiện 'Thất luyện thạch', thường là các nơi có lượng tiên linh khí nồng đậm, và các nơi có tiên yêu thú bảo vệ.

Nhưng những thứ này đối với Diệp Mặc mà nói thì đã quá đủ rồi, vì cái hắn muốn có nhất chính là chỉ dẫn để tìm lối vào các tầng tiếp theo.

Sau khi thu hồi lại các thứ, thì Diệp Mặc liền dùng tốc độ nhanh nhất để rời đi. Hắn cần phải đi lên tầng hai, vì đối với hắn không có thứ gì đáng để tìm kiếm ở tầng một cả. Hắn chỉ có một mình, nên cho dù là tốc độ tìm kiếm 'Thất luyện thạch' ngang với các tiểu đội khác, thì điểm số hắn đạt được cũng chỉ có thể bằng một phần của tiểu đội khác mà thôi.

Diệp Mặc cho rằng 'Thất luyện thạch' nhất định là một loại tiên tài dùng để luyện khí, bình thường đều là bị chôn vùi ở trong lòng đất hoặc là những chỗ nham thạch. Nhưng khi hắn tìm được miếng 'Thất luyện thạch' thứ nhất, thì hắn mới biết rằng mình thực quá ngây thơ rồi. 'Thất luyện thạch' là tài liệu không tệ, nhưng không phải là được chôn vùi dưới lòng đất hay là được sinh ra từ dung nham thạch, mà là sinh trưởng ở trên một loại thực vật chẳn phải hoa cũng chẳng phải lá.

Khi hắn tìm được một miếng 'Thất luyện thạch' này thì đúng là có một con tiên yêu thú cấp hai thủ hộ, nhưng tiên yêu thú cấp hai đối với hắn thì lại chẳng là gì cả, chỉ cần một đao là xong rồi.

Miếng 'Thất luyện thạch' một mầu này thoạt nhìn thì có bẩy mặt, giống như là một khối được ráp lại từ bẩy khối nhỏ một cách đều đặn vậy. Diệp Mặc dùng thần thức quét vào một chút, nhất thời không thể nhìn ra được đây là tài liệu luyện khí hay là tài liệu để luyện đan nữa. Nhưng hắn lại thấy được một chút thuộc tính Hỏa ở trong 'Thất luyện thạch'.

Nói là một mầu, nhưng kỳ thực miếng 'Thất luyện thạch' trong tay Diệp Mặc đã có hai mầu rồi. Sáu mặt còn lại đều là mầu xám trắng, chỉ có một mặt có mầu vàng mà thôi.

Diệp Mặc cũng không ném miếng 'Thất luyện thạch' này vào trong ngọc bài, mà là ném vào trong Thế giới trang vàng của mình. Hắn cảm thấy mình cần phải nghiên cứu thứ này một chút, cuối cùng nếu như là hắn không đủ điểm, thì lại ném vào cũng không muộn.

Trên đường đi Diệp Mặc lại tìm được thêm ba miếng 'Thất luyện thạch' một mầu nữa, và toàn bộ đều bị hắn ném vào Thế giới trang vàng.

Sau cả buổi chiều, thì Diệp Mặc đã tìm được đến lối vào tầng hai. Đây chỉ là một cái xoáy nước truyền tống nho nhỏ.

Diệp Mặc đứng trước xoáy nước. Lúc này thần thức của hắn đã quét tới mấy tiểu đội đang chạy tới phía này. Hắn cũng không hề dừng lại, mà nhanh chóng tiến vào trong xoáy nước. Chỉ trong chốc lát, thì hắn đã được truyền tống đến Thất Luyện Tháp tầng hai rồi.

Tầng hai của Thất Luyện Tháp có lượng tiên linh khí nồng đậm hơn tầng một rất nhiều, không gian dường như cũng rộng lớn hơn rất nhiều. Sau khi Diệp Mặc tiến vào tầng hai, thì đã nhìn thấy phía sau ngọc bài của mình có thêm một số một nữa, ý nghĩa của nó là tiểu đội số 79 đã có được một điểm. Diệp Mặc thử ném một miếng 'Thất luyện thạch' vào trong ngọc bài, lập tức con số kia liền biến thành hai.

Diệp Mặc cũng không ngừng lại ở tầng hai bao lâu. Tuy nhiên tầng hai đã có tiên yêu thú cấp ba rồi. Thậm chí 'Thất luyện thạch' ba mầu cũng có. Nhưng đối với Diệp Mặc thì đây vẫn không phải là nơi hắn muốn ở lại.

Sau khi hắn kiếm được năm sáu miếng 'Thất luyện thạch' ở tầng hai, thì lập tức tiến lên tầng ba.

Lúc này trong lòng của Diệp Mặc không chỉ đơn thuần là tìm kiếm 'Thất luyện thạch', vì hắn còn phát hiện ở bên trong Thất Luyện Tháp có lượng tiên linh thảo lâu năm. Cho dù là tiên linh thảo cấp hai và cấp ba ở tầng hai cũng đã có niên đại cả chục ngàn năm rồi. Thậm chí còn có vài loại tiên linh thảo đạt tới niên đại cả trăm ngàn năm.

Có thể nói, cùng là một loại tiên linh thảo, nhưng tiên linh thảo bên trong Thất Luyện Tháp này đã có giá cả cao hơn nhiều so với các nơi khác rồi. Càng sớm tiến lên cấc tầng cao của Thất Luyện Tháp, thì hẳn là có càng nhiều thứ tốt có thể lấy được.

Diệp Mặc ở lại tầng ba, vì tầng ba đã có tiên linh thảo cấp bốn rồi và tiên yêu thú cấp bốn rồi, vậy thì có thể đoán chắc rằng ở tầng bốn khẳng định có tiên yêu thú cấp năm

Một tuần lễ sau, Diệp Mặc đã giết hết mười mấy con Tiên Ma Yêu cấp bốn, kiếm được mấy chục gốc tiên linh thảo có thâm niên, còn có được khá nhiều tiên linh thảo cấp ba nữa. Đồng thời hắn còn kiếm thêm được chín miếng 'Thất luyện thạch' ba mầu và một miếng 'Thất luyện thạch' bốn mầu nữa.

Có mấy lần Diệp Mặc thiếu chút nữa đã gặp các tiểu đội khác, nhưng hắn đều cẩn thận né tránh trước rồi. Tầng ba là nơi mà phần đông các tiểu đội sẽ ở lại khá lâu, đến lúc đó khẳng định là sẽ càng lúc càng nhiều người. Diệp Mặc thì lại không muốn gặp những người này, cho nên hắn lập tức muốn lên tầng bốn. Trước khi lên tầng bốn, thì Diệp Mặc quyết định đem tu vi của mình tăng lên tới Huyền Tiên hậu kỳ.



Trên quảng trường 'Thất luyện thạch', bảng theo dõi đã cho thấy rất rõ ràng điểm tích lũy của 106 tiểu đội.

Xếp thứ nhất là tiểu đội số 11, đã có 83 điểm. Xếp thứ hai là tiểu đội số 35, cũng đã có 81 điểm. Xếp cuối cùng là tiểu đội 41 không ngờ lại là một tiểu đội không điểm

- Vì sao tới bây giờ còn có tiểu đội không điểm?

Đã có người nhìn thấy có một tiểu đội không điểm.

- Không cần phải đoán, chắc chắn là tiểu đội chỉ có một người của cái tên nhát gan Tông Phiêu Thiên rồi. Tên kia cũng thực là thảm, cho dù là chênh lệch cũng không quá như vậy chứ. Chẳng lẽ hắn ngay cả mười miếng 'Thất luyện thạch' một mầu cũng không tìm được?

- Rất khó nói, nói không chừng là hắn thật sự tìm không được.

- Sẽ không bị tiên yêu thú giết chết chứ?

- Điều này thì có lẽ là không thể nào. Vì ở tầng một Thất Luyện Tháp chỉ có tiên yêu thú cấp hai là tối đa thôi. Tên kia cho dù có kém cỏi, thì cũng là một Huyền Tiên trung kỳ, đối phó với tiên yêu thú cấp hai vẫn là có thể chứ. Nhưng nếu như hắn không có mắt, lại đi chặn đường một tiểu đội nào đó để rồi bị giết thì có thể đấy…

Một số người bàn tán, theo sau đã có người cười ha hả thành tiếng.

Trong phòng khách quý trên quảng trường Thất Luyện Tháp, mấy chục Tiên Vương cũng đều đang ở nơi này theo dõi bảng điểm. Đồng thời đều cùng nhau nghiên cứu một số vấn đề tu luyện.

Những tiếng bàn tán trên quảng trường kia hiển nhiên là cũng lọt vào trong phòng khách quý này. Tiên Vương trong phòng khách quý sẽ không chủ động nói ra, nhưng ai cũng đã biết, cái tên không điểm kia chính là người của Tông Phiêu Thiên rồi. Chỉ là mọi người vì nể mặt mấy vị Tiên Vương của Tông Phiêu Thiên, cho nên không ai nói ra mà thôi.

Khải Phong Tiên Vương cùng Bình Châu Tiên Vương đều trầm mặt không nói. Nhưng sắc mặt của Hòa Hoàn Tiên Vương thì đã tái nhợt. Cô đang hối hận vì đã đưa tên Mạc Ảnh kia tới Nguyễn Nhạc Thiên này. Cái này quả thực là quá mức mất mặt rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.