Chương trước
Chương sau
Đồng thời Diệp Mặc trong lòng cũng có chút áy náy, những người này có thể nói là vì hắn mà liên lụy.

Diệp Mặc cũng không ngay lập tức đi cứu mấy người Mông Chẩm, mà lại quay người ôm quyền nói với những người xung quanh:

- Lục Chính Quần là người như nào, tôi nghĩ không cẩn bổn vương nói nhiều, danh hiệu của gã là Quân tử Tiên Vương, tôi nghĩ gã có thể cho thêm một chữ Ngụy trước danh hiệu đó được rồi đấy.

- Danh hiệu Tiên Vương của Lục Chính Quần còn chưa phong mà, gã vì nâng cao danh tiếng của mình, danh hiệu Quân tử Tiên Vương này chỉ là người khác đặt cho gã mà thôi.

- Với tu vi của gã, sau này vị trí trên Phong Vị tháp cũng sẽ không cao, đồng thời phong hào trên bia Tiên Vương cũng chẳng ra làm sao cả, còn Quân tử Tiên Vương, tôi nhổ vào!

- Anh nói thế này là sai rồi, danh hiệu Tiên Vương trên bia Tiên Vương cũng không liên quan gì đến phẩm đức con người, cao thấp trong Phong Vị tháp cũng hoàn toàn căn cứ theo thực lực mà phong, chứng tỏ anh không hiểu. Nhưng người này trước mặt một kiểu, sau lưng lại một kiểu, thật không xứng với danh hiệu Quân tử Tiên Vương này.

...

Đám người bàn tán ầm ĩ, không cần Diệp Mặc cổ động, thanh danh của Lục Chính Quần cũng thối không ngửi được nữa rồi.

Diệp Mặc trong lòng lại có chút kỳ quái, cái gì mà bia Tiên Vương hắn cũng chưa từng nghe nói đến bao giờ, sao nghe những người này nói danh hiệu Tiên Vương của Lục Chính Quần còn chưa được phong, cái dùng chỉ là do người khác đặt tên, đây là chuyện gì?

Nhưng những lời này Diệp Mặc cũng không hỏi, bên cạnh hắn còn Tích Loan, hắn không biết chuyện này, thì chắc chắn Tích Loan lại càng không biết.

Mặc dù trong những người bị giam trong phòng giam này có một số người có bạn bè bên ngoài, nhưng phòng giam này do tự tay Diệp Mặc đào lên, Tiên Vương như Diệp Mặc còn chưa nói gì, cũng không có ai dám động đến.

- Phía trước có phải là Tích Loan Tiên tử không?

Trì Phỉ nhìn thấy Tích Loan, vội vàng lớn tiếng gọi, gã và Tích Loan là bạn bè. Sau khi Diệp Mặc mở truyền tống trận tứ châu, một số cao thủ Hóa Chân đỉnh phong dường như cũng toàn bộ quen biết nhau, càng đừng nói gì đến Trì Phỉ vốn dĩ cũng đã quen biết Tích Loan rồi.

Tích Loan nhìn thấy Trì Phỉ, cũng có chút ngạc nhiên nói:

- Trì sư huynh, không ngờ anh cũng phi thăng rồi.

Trì Phỉ cười khổ nói:

- Tôi phi thăng rồi vẫn bị giam cầm trong này, Tích Loan Tiên tử, cô làm sao cũng đã đến đây rồi?

Tích Loan khua tay nói:

- Cái này đợi lát nữa nói sau.

Diệp Mặc thấy vậy, vung tay hơn mười đường đao mang mồi lửa vung ra, những Tiên khí bình thường khóa lại xương tỳ bà của những Tiên nhân trong phòng giam này đều bị chém đứt, đồng thời cấm chế kinh mạch của những người này cũng được giải khai trong nháy mắt.

Diệp Mặc dứt khoát làm người tốt thì làm đến cùng, ném ra hơn trăm viên Tiên đan nói:

- Các vị mỗi người nuốt một viên Tiên đan đi. Những bệnh không tiện nói cũng sẽ được chữa hết. Bổn vương là tông chủ của Mặc Nguyệt Tiên tông, nếu như có người nào muốn đến Mặc Nguyệt Tiên tông của tôi, thì bổn vương vô cùng hoan nghênh, đồng thời những tu sĩ phi thăng từ đại lục Lạc Nguyệt có thể đứng sang một bên, mọi người có thể gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông của tôi, cũng có thể tự động rời khỏi.

Mông Chẩm cùng Giải Phong nghe thấy Diệp Mặc nói Mặc Nguyệt Tiên tông, trong lòng cũng vô cùng sung sướng. Mặc Nguyệt Tiên tông này quả nhiên là nghĩ cho đại lục Lạc Nguyệt, bên mình vừa mới xảy ra chuyện, người ta đã đến cứu rồi.

Mấy tu sĩ phi thăng của Lạc Nguyệt còn lại sớm đã bị giam lại cũng có chút nghi ngờ, bọn họ nghe nói Mặc Nguyệt chi thành, chẳng lẽ Mặc Nguyệt Tiên tông và Mặc Nguyệt chi thành lại có liên quan gì với nhau sao?

Tích Loan mau chóng bước lên giải thích, nói hết chuyện của Mặc Nguyệt Tiên tông và Mặc Nguyệt Tiên thành ra. Nghe nói tông chủ của Mặc Nguyệt Tiên tông cũng là từ đại lục Lạc Nguyệt phi thăng lên, đám người lập tức giật mình. Mặc dù mọi người đều không biết tông chủ của Mặc Nguyệt Tiên tông là ai. Nhưng nếu như cũng là tu sĩ phi thăng từ đại lục Lạc Nguyệt, lại chiếu cố với đại lục Lạc Nguyệt, cũng là chuyện bình thường.

Lúc này một số người được Diệp Mặc cứu cũng hiểu ra đây là chuyện gì, cộng thêm Diệp Mặc chẳng những cứu bọn họ, còn đưa đan dược cho bọn họ trị thương nữa, ngay lập tức, những người này ai ai cũng cám ơn Diệp Mặc.

Một lát sau, được mọi người gọi là đại sư Tiên đan lục phẩm Khô Mộc lại là một lão già gầy khô khan, lão già này chỉ là tùy tiện nói chuyện vài câu với mấy người quen, rồi lại khom người nói với Diệp Mặc:

- Khô Mộc cám ơn đại nhân đã ra tay cứu giúp.

Diệp Mặc khua tay nói

- Khô Mộc tiên hữu không cần khách khí, mọi người đều là người cầu đan đạo, chút giúp đỡ này cũng không là gì cả.

Những lời này của Diệp Mặc lại có mục đích, lúc trước hắn cũng nghe thấy Khô Mộc nói chuyện với người khác. Hóa ra Khô Mộc bị kẹt trong đại sư Tiên đan lục phẩm mấy vạn năm không thể tiến bộ được, lúc này động tâm muốn rời khỏi Phong Cương Tiên thành, tiến về trung thiên vực tìm tông sư Tiên đan lợi hại hơn để tìm kiếm đột phá.

Vì khi gã ở Phong Cương Tiên thành, Lục Chính Quần đối xử với gã rất tốt, hơn nữa cũng là bạn bè. Cho nên khi lão rời đi, cố ý đến chào hỏi Lục Chính Quần một câu, nhưng gã không ngờ chính là, ở lại Phong Cương Tiên thành thì rất đơn giản, nhưng rời đi thì lại không thể được. Kết quả, gã bị Lục Chính Quần ném vào trong lao ngục.

Diệp Mặc sở dĩ nói mình cũng là người theo đuổi đan đạo, chính là muốn thu hút Khô Mộc đến Mặc Nguyệt Tiên tông.

Khô Mộc thấy Diệp Mặc nói vậy, quả nhiên ngạc nhiên hỏi:

- Đại nhân cũng là Tiên đan sư? Không biết đại nhân là Tiên đan sư mấy phẩm rồi?

- Thất phẩm.

Diệp Mặc ngược lại cũng không giấu diếm, hắn muốn mời chào một đại sư Tiên đan, thì cũng phải có đủ lực hấp dẫn. Dựa vào ưu thế của Mặc Nguyệt Tiên tông và Mặc

Nguyệt Tiên thành, còn thiếu tí chút. Mặc Nguyệt Tiên tông thiếu một cao thủ luyện đan có thể kháng đỉnh, Liễu Trung Yên bây giờ nhiều nhất cũng chỉ là một Tiên đan sư nhất phẩm mà thôi, còn kém xa yêu cầu của Diệp Mặc.

Khô Mộc khiếp sợ nhìn Diệp Mặc, một lúc lâu sau mới không dám tin nói:

- Đại nhan là tông sư Tiên đan thất phẩm?

Diệp Mặc biết rõ sự nghi ngờ của gã, trực tiếp lấy ra một viên đan dược đưa cho Khô Mộc nói:

- Đây là một viên đan dược mà tôi luyện chế, anh xem xem thế nào?

Khô Mộc nhìn đan dược trong lòng giật mình, gã nhận lấy đan dược của Diệp Mặc đưa cho lúc này mới hiểu vừa nãy mình cũng không nhìn nhầm.

- Cái này, đây là Y Vương đan hạng nhất...truyện được lấy tại t.r.u.y.ệ.n.y.y

Khô Mộc lẩm bẩm nói, gã thích đan dạo, không có nghĩa là gã coi thường tu vi của mình. Gã luyện đan vô số năm rồi, nhưng cũng chưa có một lần cơ hội luyện Y Vương đan.

Là một đại sư Tiên đan lục phẩm cao cấp, Khô Mộc càng biết rõ Y Vương đan hạng nhất này hình như không có tạp chất, chứng tỏ loại đan dược này chẳng những là hạng nhất, hơn nữa Bồng Việt Tiên quả dùng khi luyện chế cũng là hạng nhất.

Y Vương đan vừa mới lấy ra, chẳng những Khô Mộc sửng sốt, cho dù tất cả những người nhìn thấy Y Vương đan cũng kinh hãi. Mặc Nguyệt Tiên tông không ngờ lại giàu có đến vậy, Y Vương đan cũng có thể lấy ra được. Cho dù là một số Đế tông của thượng thiên vực, Y Vương đan cũng không phải nói lấy ra là có thể lấy ra được.

Một số Đại La Tiên viên mãn và Đại La Tiên hậu kỳ nhìn thấy Y Vương đan mắt liền sáng lên, đưa viên đan dược này cho bọn họ, thì sau này bọn họ sẽ có cơ hội trở thành Tiên Vương. Nếu như không phải vì Diệp Mặc là một Tiên Vương, nói không chừng cũng có người xông lên cướp lấy Y Vương đan rồi.

Khô Mộc ngắm nhìn Y Vương đan trong tay mình, lúc này mới không nỡ trả lại đan dược cho Diệp Mặc nói:

- Đan tốt, đại nhân có thể luyện chế ra loại Y Vương đan này, cũng đã gần sát với tông sư Tiên đan bát phẩm rồi. Khô Mộc muốn bái đại nhân là thầy, xin đại nhân có thể thu nạp.

Diệp Mặc cười ha hả một tiếng nói:

- Bái tôi làm thấy cũng không cần, Tiên dược phong của Mặc Nguyệt Tiên tông tôi còn thiếu một đại trưởng lão, nếu như Khô Mộc tiên hữu không ngại, thì có thể đến đảm nhiệm chức đại trưởng lão của Tiên dược phong trong Mặc Nguyệt Tiên tông tôi, không biết ý của Khô Mộc tiên hữu thế nào? Đương nhiên, tôi sẽ tặng một số tâm đắc luyện đan của tôi cho Tiên hữu, tôi nghĩ với tâm đắc luyện đan này của mình, có thể khiến Tiên hữu thăng cấp lên tông sư tiên đan thất phẩm, cũng không phải là không có khả năng.

Khô Mộc nghe thấy Diệp Mặc nói vậy, lập tức quỳ rạp xuống đất nói:

- Khô Mộc nguyện gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông, bằng lòng trở thành trưởng lão của Tiên dược phong.

- Được, Khô Mộc trưởng lão, anh đứng dậy trước đi, viên Y vương đan này coi như lễ gặp mặt của tôi tặng cho anh.

Diệp Mặc lòng tràn đầy sung sướng nói.

Liễu Trung Yên cho dù là chính thống, hơn nữa Liễu Trung Yên cũng không tiếp tục có ý định khai phái nữa, Diệp Mặc chuẩn bị mở một chi nhánh Tiên dược trong Mặc Nguyệt Tiên tông, chi nhánh này liền giao cho Liễu Trung Yên quản lý. Khô Mộc thuộc hàng đại trưởng lão của Tiên dược phong, trực tiếp phụ trách với tông chủ, hơn nữa Diệp Mặc cũng nhìn ra con người Khô Mộc đối với vị trí nào cũng không mưu cầu danh lợi cho lắm, cái mà gã cầu chính là thành tích đan đạo.

Thấy Diệp Mặc tùy tiện liền tặng một viên Y Vương đan quý giá như vậy cho mình, Khô Mộc lại càng vô cùng cảm kích. Với nội tình và tích lũy Tiên nguyên của một Đại La Tiên viên mãn như gã, chỉ cần nghỉ ngơi khôi phục thêm một thời gian nữa, rồi lại phục dùng Y Vương đan, thì thành Tiên Vương cũng có tám phần rồi. Huống chi, tâm đắc luyện đan của một tông sư Tiên đan gần đến bát phẩm rồi căn bản cũng là một bảo vật vô giá.

Cho dù Diệp Mặc có đưa cho điều kiện hà khắc đi nữa, thì gã cũng sẽ gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông, chứ đừng nói Diệp Mặc nhận gã làm đại trưởng lão của một đỉnh núi.

Những người xung quanh nhìn thấy Khô Mộc gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông, lập tức được tặng Y Vương đan, nhất thời ầm ĩ lên, cũng có người đang lớn tiếng hỏi thăm có thể gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông được không. Còn chuyện phủ thiên chủ của Việt Hành thiên bị Diệp Mặc san bằng, căn bản cũng không có ai chú ý đến nữa.

Diệp Mặc ôm quyền nói với đám người đang nháo nhác nói:

- Chư vị, Mặc Nguyệt Tiên tông tôi sau này mỗi năm đều có một lần thu nhận đệ tử, những người muốn gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông, có thể đến Mặc Nguyệt Tiên thành. Mặc Nguyệt Tiên thành tương lai có thể sẽ trở thành đệ nhất Tiên thành trong mười một hạ thiên vực, vì Mặc Nguyệt Tiên thành chúng tôi có tông sư Tiên đan thất phẩm.

Câu nói không có gì đáng nghi ngờ của Diệp Mặc, một Tiên tông có một tông sư Tiên đan thất phẩm muốn trở thành đệ nhất Tiên thành của hạ thiên vực, quả thực cũng không có vấn đề gì.

Rất nhiều người thậm chí muốn gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông ngay lập tức, muốn có được một viên Y Vương đan, lại bị Diệp Mặc từ chối toàn bộ. Y Vương đan của hắn cũng không phải là nước biển, muốn có là có. Muốn lấy được Y Vương đan ngoài người có cống hiến xây dựng Mặc Nguyệt Tiên tông như Lô Phượng, còn cả người có cống hiến cực lớn cho sự phát triển sau này của Mặc Nguyệt Tiên tông như Khô Mộc, nếu không thì cũng cũng đừng mơ.

- Tông chủ đại nhân, Mang Thương cám ơn ân cứu mạng của đại nhân. Mang Thương nguyện ý gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông, nhưng tu vi của tôi thấp kém, muốn đến Mặc Nguyệt Tiên thành làm khảo thí.

Một Kim Tiên thoạt nhìn rất trẻ tuổi bước đến trước mặt Diệp Mặc khom người cám ơn, đồng thời tỏ ý mình muốn vào Mặc Nguyệt Tiên tông.

Người khác hận không thể lập tức được Diệp Mặc tuyển nhận, còn tên Kim Tiên trẻ tuổi này lại muốn đến Mặc Nguyệt Tiên tông khảo thí, khiến Diệp Mặc sinh lòng thiện cảm. Nghĩ đến những lời bàn luận của người khác vừa nãy, hắn lập tức hỏi:

- Anh chính là đệ nhất thiên tài trong Phong Cương Tiên thành? Lục Chính Quần tại sao phải bắt giam anh?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.