Chương trước
Chương sau
Thông Chấn tiên đế người vô cùng gầy gò, vẻ mặt hiền lành. Sau lưng của gã có hai Tiên vương đi theo, một người trong đó Diệp Mặc nhận ra, chính là Lệ Cáp - người bị hắn lấy đi 'Thúc Uẩn Thanh Hỏa, một Tiên vương khác chắc hẳn chính là Thông Ly mà Thiền Di nói rồi.

- Diệp tông chủ, ta là Thông Chấn tiên đế của Nguyệt Thành đế tông. Hôm nay tới đây thật sự là cực kỳ hổ thẹn, bởi vì chậm một bước, đệ tử trong phái cuồng vọng vô tri, lại phá hủy trận pháp của Diệp tông chủ...

Thông Chấn tiên đế vừa tiến đến liền chắp tay biểu thị sự áy náy với Diệp Mặc.

Diệp Mặc cười ha ha nói:

- Thông Chấn tiên đế nói quá lời, mời ngồi.

- Không biết ý của Diệp tông chủ là?

Thông Chấn tiên đế sau khi ngồi xuống, lại dò hỏi một câu, đệ tử Lệ Cáp và Thông Ly đều là những người nổi bật trong Nguyệt Thành đế tông, gã đương nhiên là không muốn đệ tử của mình bị Diệp Mặc đánh thương. Trước mặt Hiên Phong tiên đế của Ma Hoan Tông, Diệp Mặc còn dám cắt một cánh tay của Lô Tuyệt, gã cũng không cho rằng Diệp Mặc không dám đối phó Nguyệt Thành đế tông.

Diệp Mặc khoát khoát tay nói:

- Chút chuyện nhỏ này, cho dù là Thông Chấn huynh không đến, ta cũng sẽ không để bụng.

Thông Chấn tiên đế sẽ không tin lời Diệp Mặc nói, gã khẳng định nếu như gã không đến, sự việc tuyệt đối sẽ không đơn giản. Nhưng gã vẫn chắp tay nói cảm ơn:

- Lúc trước Lệ Cáp đệ tử trong môn phái của ta không biết kiềm chế, tại quảng trường Bia Phong Vương đã nhiều lần mạo phạm đệ tử của quý tông...

- Kia đã là chuyện đã qua, hơn nữa Lệ Cáp cũng bồi thường bằng một ngọn lửa, chuyện này ta cũng không có để bụng.

Lời Diệp Mặc nói ngược lại khiến cho Thông Chấn tiên đế có chút thấp thỏm lo âu, trên thực tế nếu như không phải là Cung Hoa Thiên quá xa, Nguyệt Thành đế tông nói không chừng đã tới cửa tìm phiền toái rồi, bây giờ đương nhiên sẽ không đi nữa. Gã không dám tiếp tục trì hoãn nữa, tranh thủ thời gian truyền âm cho Trạm Khôn tiên đế hỏi thăm, khi gã biết được Diệp Mặc chỉ muốn tiên linh thảo cấp chín, ngược lại lại thở phào nhẹ nhõm.

Quả nhiên lúc Thông Chấn tiên đế nói sẽ đưa một phần tiên linh thảo cấp chín cho Diệp Mặc, Diệp Mặc lại tỏ ra rộng lượng, chỉ cần mua là được, không cần miễn phí.

Diệp Mặc biết Lệ Cáp phá huỷ trận pháp của hắn, nhất định là bởi vì trong lòng ghi hận đối với Mặc Nguyệt tiên tông. Lúc này vị thế của hắn và Lệ Cáp hoàn toàn khác biệt. Căn bản là không cần để ý tới một Lệ Cáp tầm thường. Đương nhiên trong miệng hắn nói thì đẹp đẽ, nếu như Thông Chấn tiên đế thật sự không đến nhận lỗi, thì đừng trách hắn không khách khí.

Chuyện trận pháp bị hủy bỏ qua, bất kể là thật lòng hay giả dối, mấy người đàm luận càng thêm vui vẻ, một lát sau, người của Thương Vũ đế tông lại tới viếng thăm.

Năm người đánh trận pháp phòng ngự của Diệp Mặc thì bốn người đã đến. Đều là tiên đế của tông môn dẫn tới. Duy nhất có Cửu Kiền Đế Tông là không tới, Đế Văn Thành của Cửu Kiền Đế Tông mặc dù không có động thủ, nhưng lại là do gã đưa ra mệnh lệnh. Hơn nữa Cửu Kiền Đế Tông cũng có một đệ tử tên là sắc Hà động thủ, cho đến lúc khi Diệp Mặc tiễn khách, Cửu Kiền Đế Tông vẫn không có ai tới.

...

Bên ngoài Bí Cảnh Trát Khuê, Cửu Kiền Đế Tông tuy tới chậm, nhưng nơi đóng quân của bọn họ vẫn ở một vị trí tốt. Lúc này trong động phủ tạm thời của Cửu Kiền Đế Tông, một ông lão râu dài đang ngồi trên ghế chủ vị, phần lớn hai bên trái phải đều là đệ tử tới tham gia Bí Cảnh Trát Khuê.

- Sư thúc tổ, Nam La đế tông, Thương Vũ đế tông và Nguyệt Thành đế tông cũng đã tới chỗ Diệp Mặc rồi, hiện giờ trong năm tiên vương tấn công trận pháp của Diệp Mặc, chỉ còn Cửu Kiền Đế Tông ta chưa tới thôi.

Một Tiên Tôn trung kỳ da trắng nõn tiến lên khom người bẩm báo.

- Ta cũng đã từng thấy Diệp Mặc kia đánh nhau với Vị Phong tiên đế,Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL ta không sợ Diệp Mặc. Đương nhiên Cửu Kiền Đế Tông ta càng không sợ Mặc Nguyệt tiên tông. Ta không đi chiếm địa bàn của hắn, đã coi như là cực nể tình cho hắn rồi, còn chuyện đến tận cửa nhận lỗi với một tiên tông nhỏ của Hạ Thiên Vực, Cửu Kiền Đế Tông ta không gánh nổi chuyện mất mặt này. Bọn họ làm là chuyện của bọn họ, không quan hệ gì tới Cửu Kiền Đế Tông ta.

Ông lão râu dài kia sau khi nói xong, ý bảo Tiên Tôn kia lui ra.

Chờ Tiên Tôn kia lui ra, tiên đế râu dài này mới nói với Đế Văn Thành ở bên cạnh:

- Văn Thành, Cửu Kiền Đế Tông ta không sợ một Mặc Nguyệt tiên tông nho nhỏ. Nhưng ngươi với tư cách đệ tử đứng đầu của Cửu Kiền Đế Tông ta. Cũng là một trong những Tiên vương tiền đồ vô lượng của Thượng Thiên Vực, chuyện lần này lại làm không ổn.

- Vâng, sư tổ, đệ tử hiểu rõ.

Đế Văn Thành vội vàng khom người tiến lên nói.

- Ngươi hiểu, ngươi nói xem ngươi làm không ổn ở chỗ nào?

Tiên đế râu dài kia nhìn chằm chằm Đế Văn Thành trầm giọng hỏi.

Đế Văn Thành lập tức đáp:

- Đệ tử không nên phá huỷ trận pháp kia của Diệp Mặc.

Tiên đế râu dài kia hừ lạnh một tiếng nói:

- Sai, chuyện ngươi phá huỷ trận pháp của hắn không có bất kỳ vấn đề gì. Vấn đề là ngươi không nên không tìm lý do để phá hủy. Ngươi ít nhất phải tìm một cái lý do để cho người khác nhìn thấy, sau đó mới đi phá hủy. Còn sai lầm thứ hai nữa của ngươi là, người không thể hết lòng hết sức ủng hộ ngươi, cần gì phải luôn mang theo bên người?

Đế Văn Thành lập tức hiểu ý của sư tổ. Chỉ cần tìm lý do để phá huỷ trận pháp của Diệp Mặc, một khi Diệp Mặc trở về nổi cơn tam bành, thì có thể công khai liên hợp các tiên đế còn lại vây công Diệp Mặc. Còn điểm thứ hai mà sư tổ nói, gã cũng hiểu rõ rồi. Nếu đã muốn cùng ở cạnh mình, vậy thì phải tuyệt đối ủng hộ mình, mà không phải là sau khi xảy ra sự việc, lập tức bảo tông môn đi thỏa hiệp với Diệp Mặc.

Gã lại không nghĩ nếu có người tuyệt đối ủng hộ gã, gã có thể giúp người ta dọn dẹp chuyện này hay không. Đã tu luyện tới Tiên vương rồi, chẳng có ai là đồ ngốc cả. Người người đều rất rõ ràng, một khi Diệp Mặc trở về tìm phiền toái, chỉ cần không tìm tới Cửu Kiền Đế Tông, thì tiên đế của Cửu Kiền Đế Tông sẽ không chủ động xuất hiện.

...

Trông thấy Diệp Mặc tiễn vài vị Tiên đế đi ra, mà những đệ tử do những Tiên đế kia dẫn vào một người cũng không thiếu, những người xem náo nhiệt kia đã biết, náo nhiệt không còn để xem. Xem ra, hẳn là Diệp Mặc và mấy đế tông này đã thỏa thuận nhất trí xong.

Nhưng ở đây không có kẻ ngốc, mọi người rất nhanh liền đã nhìn ra chỗ vi diệu trong đó. Người của Cửu Kiền Đế Tông không đến, cũng có nghĩa là trận náo nhiệt này vẫn sẽ có để coi, hơn nữa còn là xung đột giữa đế tông đứng đầu Diệu Thành Thiên Cửu Kiền Đế Tông và Diệp Mặc.

Ngay cả Vị Phong Đại Đế, Diệp Mặc cũng không thèm nể mặt, nếu như nói hắn sẽ cố ý chừa mặt mũi cho Cửu Kiền Đế Tông, sẽ chẳng ai tin. Bây giờ thì không biết xung đột giữa Diệp Mặc và Cửu Kiền Đế Tông lúc nào sẽ xảy ra, là Diệp Mặc chủ động đánh tới tận cửa, hay là Cửu Kiền Đế Tông đánh tới.

Khi mọi người trông thấy Diệp Mặc bắt đầu thu dọn cửa động phủ của mình, sau đó lại treo tấm bảng người khác đưa tới lên, liền biết, Diệp Mặc hẳn là sẽ không đánh tới Cửu Kiền Đế Tông rồi.

Diệp Mặc vừa mới thu dọn chỗ của mình xong, tiên đế Chính Nhân lại tới, đằng sau tiên đế Chính Nhân còn có một cô gái mặc áo tím, đó chính là Mịch Vân thánh nữ của Phiêu Miễu Tiên Trì.

- Diệp tông chủ, trở về rất nhanh a.

Tiên đế Chính Nhân trông thấy Diệp Mặc, lập tức liền cười chắp tay hỏi thăm một câu.

- Mời vào.

Diệp Mặc không biết tại sao Mịch Vân thánh nữ lại đi theo tiên đế Chính Nhân cùng tới, hắn mời hai người vào phòng. Vốn hắn định thu dọn cho xong chỗ này, muốn đi xem thử cửa vào Bí Cảnh. Có tiên linh thảo cấp chín có nghĩa là hắn có thể thăng cấp tông sư tiên đan cấp chín, mà chuyện thành tựu Tiên đế và chuyện hắn có thể thành tông sư tiên đan cấp chín hay không có quan hệ rất lớn. Bí Cảnh không mở ra, hắn sẽ không có tiên linh thảo, không có tiên linh thảo, còn luyện tiên đan gì nữa?

- Diệp tông chủ rất xin lỗi a, ta đi xem xét cửa vào Bí Cảnh, lúc trở lại cũng đã nghe nói trận pháp của ngươi bị đánh vỡ, ta chẳng giúp đỡ được gì.

Tiên đế Chính Nhân sau khi đi vào, trước tiên đã tự trách một câu.

Diệp Mặc khoát khoát tay, ý là hắn căn bản cũng không có để bụng, lại quay đầu nhìn Mịch Vân thánh nữ hỏi:

- Mịch Vân thánh nữ, muội tìm ta có chuyện gì?

Mịch Vân thánh nữ nhanh tay lấy ra một tấm thiếp mời tỏa hương hoa đưa cho Diệp Mặc nói:

- Diệp tông chủ, nửa năm sau ngày hội Trung thu đoàn viên, Phiêu Miễu Tiên Trì muội tổ chức đại hội tiên quả, kính mời Diệp tông chủ nể mặt tham gia.

Mịch Vân thánh nữ tâm trạng trong lòng thực sự là rất lo lắng bất an, cô hiểu cá tính của Diệp Mặc, nếu như Diệp Mặc không muốn đi, cho dù là cô có mời mọc thế nào đi nữa, Diệp Mặc cũng sẽ không đi.

Khiến cho cô không ngờ tới là, Diệp Mặc lại không chút do dự nhận lấy thiếp mời, sau đó cười ha ha một tiếng nói:

- Rất cảm ơn thánh nữ đã mời, Diệp Mặc nhất định tham gia đúng giờ.

Trông thấy Diệp Mặc đã tiếp nhận thiếp mời, Mịch Vân thánh nữ trong lòng nhất thời vui vẻ, nhanh chóng chắp tay nói:

- Rất cảm ơn Diệp tông chủ nể mặt, Mịch Vân sẽ không quấy rầy huynh và Chính Nhân đại nhân nói chuyện, xin được cáo lui trước.

- Ha ha, chúc mừng Diệp tông chủ đắc thủ một giai nhân.

Tiên đế Chính Nhân cười ha ha. Mịch Vân thánh nữ nghe được đỏ bừng cả mặt vội vã lui ra ngoài.

Tuy cô rất muốn nghe xem ý Diệp Mặc thế nào, nhưng lại biết rõ cô không thể tiếp tục ở lại đây thêm nữa.

Diệp Mặc cười ha ha, cũng không giải thích. Hắn đi Phiêu Miễu Tiên Trì đương nhiên là có mục đích rồi, Phiêu Miễu Tiên Trì có một Phiêu Miễu tuyền, trong đó hắn đã gặp qua một văn sĩ trung niên bị lưới Thần Thức khóa lại, người kia vô cùng lợi hại, lúc trước vì ám toán hắn, còn tạo ra ký hiệu có thể thần niệm truyền tống trên Tinh Hạch Viêm.

May mắn cái hắn dùng để thăng cấp không phải là 'Vụ Liên Tâm Hỏa' mà là Thanh Như Hiểu Thiên, tia ký hiệu thần niệm kia ở bên trong Thế Giới Trang Vàng của hắn, không cách nào dung hòa vào trong 'Thanh Như Hiểu Thiên, kết quả là bị hắn tìm được hơn nữa còn phong bế lại.

Chẳng qua là lúc đó tu vi của hắn quá thấp, ném ký hiệu thần niệm và ngọc bài màu đỏ bên ngoài Niệm Sơn. Nếu như là bây giờ, hắn tuyệt đối sẽ không vứt bỏ.

Diệp Mặc tự tin với tu vi hiện tại của hắn sẽ không cần sợ văn sĩ trung niên bị vây trong Phiêu Miễu tuyền nữa rồi, cho nên nếu hắn lại đi nhìn xem người kia, người kia tuy muốn ám toán hắn, lại không ngờ rằng sẽ bị hắn nhìn thấu, cuối cùng còn chiếm được lợi ích. Hiện tại hắn đi xem thử, chính là muốn hỏi một chút chuyện về Hoàng Trung Lý.

Hắn đã lấy được một nhánh cây Hoàng Trung Lý, kết quả đến bây giờ vẫn lớn cực kỳ chậm chạp, cho dù là có Tiểu Băng Sâm chăm sóc, cũng chỉ có thể giữ cho nó không chết mà thôi. Văn sĩ trung niên kia bất kể là có Hoàng Trung Lý chân chính hay không, lão nhất định phải biết Hoàng Trung Lý chân chính đang ở đâu. Đồng thời hắn còn muốn hỏi một chút xem người kia có biết đại chiến Thánh đế hay không, nếu biết hắn cũng muốn hỏi han một chút.

Vốn hắn đang muốn thông qua biện pháp còn lại để tiến vào Phiêu Miễu Tiên Trì, nhưng bây giờ Mịch Vân thánh nữ tới mời, hắn còn lâu mới cự tuyệt, lập tức liền đồng ý ngay.

- Chính Nhân huynh chê cười, không biết Chính Nhân huynh tới nơi này tìm ta có chuyện gì?

Diệp Mặc đoán chừng trong thời điểm này tiên đế Chính Nhân không có chuyện gì thì sẽ không tới tìm hắn.

- Diệp tông chủ, ngươi có thể thoát vây khỏi đại điện kia, chắc hẳn cũng là một đại sư tiên trận đỉnh cấp nhỉ? Hôm nay cửa vào Bí Cảnh Trát Khuê bị trận pháp khóa trái, những đại sư tiên trận đỉnh cao có thể đi đều đã đi rồi, nhưng vẫn chưa có một ai có thể mở ra được.

Tiên đế Chính Nhân còn chưa nói hết lời, Diệp Mặc liền hiểu ý của y, lập tức đứng lên nói:

- Ta đang muốn đi xem thử, vậy thì cùng đi đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.