Chương trước
Chương sau
Diệp Mặc đọc tuyên ngôn lập tông của Mặc Nguyệt Tiên tông trên cao đàn, những người quen biết và không biết Diệp Mặc xung quanh đều không dám phát ra âm thanh gì.

Mặc Nguyệt Tiên tông khí phái như này, đến hơn chục vị Tiên đế của Thượng thiên vực cũng đến chúc mừng, những Tiên nhân bình thường, ai dám đắc tội với tông môn như này chứ?

Nhưng lại đúng vào lúc này, một giọng nói vang lên phá tan quảng trường yên tĩnh của Mặc Nguyệt Tiên tông:

- Vô Hồi Tiên đế, tông chủ Lưu Dật Tiền của Vô Già Âm Hà đến chúc mừng đại lễ khai phái của Mặc Nguyệt Tiên tông, đồng thời cũng có chuyện bẩm báo Long Hà đại đế, Vị Phong đại đế và Diệp tông chủ.

Diệp Mặc lúc này vừa mới nói xong liền bị Vô Hồi Tiên đế tiếp lời, trong lòng cũng có chút không vui. Đừng nói Vô Già Âm Hà không có bất kỳ giao tình gì với hắn, có cũng chỉ là thù hận, cho dù là Vô Hồi Tiên đế này, Diệp Mặc cũng không thích tiếp xúc nhiều.

Nếu là người bình thường dám gọi như vậy, sớm đã có người quát ra ngoài rồi, nhưng là Vô Hồi Tiên đế, cho dù là một Tiên đế sơ kỳ, cũng là một Tiên đế.

Diệp Mặc liếc nhìn khuôn mặt âm dương của Vô Hồi Tiên đế bình thản nói:

- Cám ơn Vô Hồi Tiên đế đến chúc mừng, Vô Hồi Tiên đế mời ngồi, đại lễ khai phái còn chưa kết thúc.

Vô Hồi Tiên đế trước giờ vẫn sợ Diệp Mặc như hổ lần này không ngờ lại to gan tiếp tục nói:

- Diệp tông chủ, chuyện hôm nay không phải chuyện đùa, tôi cần phải báo cáo cho mọi người trong thời gian ngắn nhất…

Đối với Diệp Mặc mà nói bất luận là chuyện quan trọng gì, đều không quan trọng bằng đại lễ khai phái của hắn. Đúng lúc hắn định ngắt lời của Vô Hồi Tiên đế, Vô Hồi Tiên đế lại tiếp tục nói:

- Vô Hoa lão tổ của Vô Già Âm Hà tôi chắc là bị giết chết rồi, lão tổ trước khi chết đã báo một tin vô cùng quan trọng, còn nữa, tôi còn cố ý nghe ngóng tin tức của Mục Tiểu Vận, hi vọng Diệp tông chủ…

- Vô Hồi Tiên đế, mời anh theo tôi vào đây.

Diệp Mặc nghe đến Mục Tiểu Vận, căn bản cũng không đợi Vô Hồi Tiên đế nói xong, lập tức kích động nói.

Tiểu Vận mất tích từ Vô Già Âm Hà, lúc trước hắn cũng đã hỏi qua người của Vô Già Âm Hà, nói đó là chuyện của Vô Anh lão tổ. Vô Anh lão tổ bị Lôi kiếp của hắn giết chết. Rất nhiều chyện hắn cũng chưa kịp hỏi. Bây giờ Vô Hồi Tiên đế nói đến Mục Tiểu Vận, Diệp Mặc đương nhiên sẽ không bỏ lỡ, nếu so sánh, thì Vô Hoa lão tổ sống hay chết, hắn cũng không để ý.

- Diệp tông chủ, Vô Hồi thỉnh cầu các vị Tiên đế đại nhân cùng lên.

Vô Hồi Tiên đế nói xong, đưa một miếng ngọc giản cho Diệp Mặc:

- Diệp tông chủ, đây là người dẫn Mục Tiểu Vận đi, và nơi mà Mục Tiểu Vận có thể đến.

Diệp Mặc nghe xong lập tức liền hiểu ra, Vô Hồi Tiên đế đến Mặc Nguyệt Tiên tông tất nhiên Vô Hoa và Vô Anh đều chết rồi, thực lực của tông môn giảm mạnh, muốn có ý giao hảo với Mặc Nguyệt Tiên tông, quan trọng hơn nói không chừng còn có một chuyện khác nữa.

- Được.

Diệp Mặc gật đầu nói, lúc này hắn có được tin tức của Mục Tiểu Vận cũng bình tĩnh hơn chút, sau đó liền nghĩ đến cái chết của Vô Hoa Tiên đế. Vô Hoa Tiên đế nghe nói cũng đã là tu vi Bán Thánh, trong Tiên giới, tu vi của Vô Hoa Tiên đế tuyệt đối là cao thủ trong các cao thủ, loại người như này làm sao có thể vô duyên vô cớ mà chết được?

Diệp Mặc nhận lấy miếng ngọc giản, lúc này hắn cũng đã hiểu được rốt cục là ai dẫn Mục Tiểu Vận đi.

Trong Tiên giới có một Đế tông cổ xưa, tên Song Tử Đế tông. Đế tông này thu nhận đệ tử đều là song sinh, hơn nữa đều là song sinh có tư chất nghịch thiên.

Song Tử Đế tông có một loại Song Tử công pháp, song sinh tu luyện trong cùng cấp bậc tung hoành vô địch, cho dù là người thiên tài đi nữa, gặp phải người tu luyện loại Song Tử công pháp này, cũng khó có thể thắng được.

Tất cả sơ hở mà loại công pháp này sở hữu đều sẽ được một người khác bù trừ, mặc dù không dám nói Song Tử công pháp hoàn toàn không có sơ hở, nếu đem so sánh, thì sơ hở của Song Tử công pháp là ít nhất. Bất luận là lĩnh vực hay thần thông, điểm yếu cũng sẽ được người khác bù trừ.

Người dẫn Mục Tiểu Vận đi chính là người xuất thân từ Đế tông Song Tử cổ xưa kia, người này tên La Bế Nguyệt, cô còn có một cô em song sinh tên La Tu Hoa.

La Bế Nguyệt bị Vô Anh Tiên đế bí mật mang về Vô Già Âm Hà, còn mục đích thì trên ngọc giản cũng không nói đến, nhưng Diệp Mặc cũng đã nhìn ra ít nhiều từ trong ngọc giản rồi, chính là La Bế Nguyệt có đường lối chứng đạo Thánh đế, Vô Anh Tiên đế muốn cướp cơ duyên chứng đạo Thánh đế của La Bế Nguyệt, nên mới nhốt La Bế Nguyệt lại.

Sau khi Vô Anh Tiên đế mang Mục Tiểu Vận về, La Bế Nguyệt không biết xảy ra chuyện gì, đột nhiên thoát khỏi cấm chế trói buộc của Vô Anh Tiên đế, dẫn Mục Tiểu Vận đi.

Còn sau đó thì Diệp Mặc từ thủy tinh cầu cũng đã nhìn thấy, những gì biết được ngược lại cũng kỹ hơn miếng ngọc giản của Vô Hồi Tiên đế đưa cho hắn nhiều. Diệp Mặc tin rằng miếng ngọc giản mà Vô Hồi Tiên đế đưa cho hắn chắc hẳn cũng đáng tin, dù sao bây giờ Vô Già Âm Hà cũng thiếu đi hai vị Tiên đế cao cấp, còn lại Vô Hồi Tiên đế và Vô Vực Tiên đế, thực lực cũng kém đi rất nhiều. Vô Già Âm Hà sớm đã không phải là Vô Già Âm Hà có thực lực thâm hậu như lúc trước nữa, Vô Hồi Tiên đế đến Mặc Nguyệt Tiên tông cũng là vạn bất đắc dĩ rồi.

- Vô Hồi Tiên đế, Song Tử Đế tông đó ở đâu?

Diệp Mặc biết Mục Tiểu Vận bị La Bế Nguyệt dẫn đi, câu đầu tiên chính là thăm dò về Song Tử Đế tông.

Vô Hồi Tiên đế cười trừ nói:

- Diệp tông chủ, Song Tử Đế tông cũng đã mất tích từ vô số năm trước rồi, thậm chí còn thần bí hơn cả Băng Thần Cung nữa, thậm chí cũng không còn tồn tại nữa, tôi cũng không biết vị trí cụ thể thế nào.

- Song Tử Đế tông tôi biết, nhưng đó là chuyện của vô số năm trước rồi. Trước khi Tiên giới còn chưa bị nghiền nát, Song Tử Đế tông chính là ở vị trí của Vũ Dư thiên bây giờ, gần với Lạc Tuyết Hỏa sơn của Vũ Dư thiên. Bây giờ còn ở chỗ cũ nữa hay không, thì tôi cũng không rõ.

Xuất Trần Thánh đế đứng bên cạnh chen vào một câu.

Diệp Mặc nhìn những Tiên đế còn lại, ngoài Khai Nỉ gật đầu ra, thì không ai biết vị trí của Song Tử Đế tông. Lịch sử của Đế tông này quả thực cũng quá lâu rồi, đến người như Long Hà đại đế cũng không biết vị trí chính xác.

- Cám ơn Xuất Trần tiền bối, mọi người mời ngồi.

Mọi người trong khi nói chuyện cũng đã đến phòng khách rồi.

Đợi sau khi mọi người ngồi xuống hết rồi, Diệp Mặc lúc này mới nói với Vô Hồi Tiên đế:

- Vô Hồi Tiên đế, anh có chuyện gì quan trọng, cứ nói thẳng đi.

- Cám ơn Diệp tông chủ.

Vô Hồi Tiên đế mau chóng đứng dậy ôm quyền nói.

Nói xong, giọng nói của Vô Hồi Tiên đế trở nên nghiêm trọng:

- Đệ nhất Tiên đế Vô Hoa lão tổ của Vô Già Âm Hà tôi truy sát Diên Tiêu Tiên đế của Cửu Phạm Tiên trì, hai người đuổi nhau trong hư không hơn trăm năm. Kết quả hai người đều xông vào một đại điện hư không, hai người lại từ trong đại điện đó tiến vào một giới diện khác. Nhưng không ngờ Vô Hoa lão tổ lại gặp một chuyện cực kỳ đáng sợ trong giới diện đó, ngài ấy gặp hai người không nhìn ra tu vi đang đánh nhau, ngài ấy phát hiện nếu như ngài ấy chống lại bất cứ người nào trong đó, đều không thể nào chống cứ được mười giây…

- Cái gì?

Lời nói của Vô Hồi Tiên đế khiến hơn mười vị Tiên đế đang ngồi đều kinh hãi thốt lên. Chỉ có Diệp Mặc và Khai Nỉ quay ra nhìn nhau, hai người đều nhìn thấy sự lo lắng trong mắt đối phương.

Đại điện kia rõ ràng chính là đại điện mà lúc trước bọn họ nhìn thấy trong không gian sát cơ hư không, đại điện đó dưới sự phán đoán của Diệp Mặc và Khai Nỉ, vốn dĩ là một trận tâm trận pháp cách ly khí tức biên giới. Trận pháp cách ly này, vì mấy người Táp Không đại đế cố gắng phá bỏ, tạo thành một trận cơ nghiền nát, khí tức bị tràn ra ngoài. Sau đó Diệp Mặc còn tu bổ trận cơ này, nhưng không ngờ trong thời gian ngắn như vậy, trận cơ này cũng không kiên trì nổi.

Trong mắt những Tiên đế khác, Vô Hoa Tiên đế tuyệt đối là đỉnh phong của Tiên giới, ngoài Thánh đế ra, không còn ai có thể là đối thủ của Vô Hoa Tiên đế. Còn đối với Vô Hoa Tiên đế mà nói người khác cần mười giây thôi là có thể giết chết, tu vi đó chẳng phải vượt qua cả Thánh đế rồi sao?

- Chỗ đó chúng tôi cũng từng đến rồi, chắc chính là đại điện từ không gian sát cơ hư không đó tiến vào. Đại điện đó có một trận môn hư không, tôi cũng đã từng vào đó, nhưng bên trong thì lại không có thứ gì. Hơn nữa tứ phía đều là sương mù, đi tới đi lui đều là đi vòng quanh chỗ đó, cũng không thể nào đi xa hơn được. Vô Hồi Tiên đế, anh nói xem tình hình sau đó thế nào?

Long Hà đại đế cũng nhíu mà quả thực cũng đã đến đại điện đó cùng Vô Anh và Táp Không, đại điện đó tứ phía đều là sương mù, căn bản không thể đi ra được. Mấy người bọn họ cũng là hỗ trợ nhau, trải qua mấy chục năm mới ra ngoài được. Nếu như căn cứ theo những gì Vô Hồi Tiên đế nói, thì hư không đó còn cả người có tu vi đáng sợ đó nữa, quả thực không dám tưởng tượng, trên thực tế, lúc trước bọn họ cũng chưa gặp phải.

- Vô Anh lão tổ của Vô Già Âm Hà tôi sau khi biết không phải là đối thủ của đối phương, cũng biết đối phương phát hiện ra ông. Lão tổ lập tức liền phát thủy tinh cầu về, nói mình bị giết chết không nghi ngờ. Đồng thời ông cũng nghi ngờ giới diện mà mình tiến vào là giới diện mất tích trong truyền thuyết, chỉ có điều giới diện đó vẫn còn vô số cao nhân trong đó, một khi người của giới diện đó vào trong Tiên giới, thì Tiên giới sẽ không thể tồn tại nổi, sẽ bị những người này luyện hóa thành thế giới chân linh. Vì những người này tuyệt đối có năng lực này.

Vô Hồi Tiên đế nói xong liền đưa một thủy tinh cầu ra, đồng thời nói:

- Thủy tinh cầu này chính là thủy tinh cầu mà Vô Hoa lão tổ tiến vào khe nứt đó truyền ra, lão tổ nghi ngờ khe nứt đó sau này chắc chắn sẽ bị phát hiện ra.

Trong thủy tinh cầu, hai vị Tiên nhân mặc áo gai đang đánh nhau, những người đang ngồi đều là Tiên đế, liếc nhìn một cái liền nhìn ra hai người đang đánh nhau kia đều là hai người cực đáng sợ.

Khí thế thần thông mà hai người động thủ mặc dù không có âm thanh gì, nhưng lại xen lẫn với dấu vết đạo vận hủy thiên diệt địa, hình như chỉ cần chỉ tay một cái, thì một mảnh bầu trời liền sụp xuống, loại tu vi này quả thực đáng sợ. Xem thủy tinh cầu xong, không ai cho rằng Vô Hồi Tiên đế nói khoác, vì từ thủy tinh cầu, Vô Hồi Tiên đế chẳng những không nói khoác, hơn nữa còn thật như vàng 9999.

Lúc này cũng không ai nói gì, căn phòng vô cùng yên tĩnh.

Một lúc lâu sau Vị Phong đại đế mới hỏi:

- Vô Hồi Tiên đế, Vô Hoa Tiên đế sau khi phát thủy tinh cầu này về, còn truyền tin tức nào về nữa không?

Vô Hồi Tiên đế ảm đạm lắc đầu nói:

- Không, tôi e rằng lão tổ cũng lành ít dữ nhiều rồi.

Khai Nỉ thở dài đứng dậy nói:

- Chuyện này tôi đến nói cho mọi người nghe, vì tôi và Xuất Trần đều biết nơi đó là nơi nào?

- Là chỗ nào vậy?

Vài vị Tiên đế không hẹn cùng đồng thanh hỏi.

- Thần Phần vực.

Khai Nỉ và Xuất Trần thánh đế gần như đồng thanh nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.