Niết sinh cấm địa hung hiểm như này, một mình hắn cũng nguy hiểm, muốn dẫn theo một người đi nữa, lại càng nguy hiểm hơn gấp đôi. Tiên Thiên Linh Bảo là tốt, Tiên Thiên Linh bảo tốt hơn cũng không quan trọng bằng cái mạng nhỏ này.
- Tôi không phải bảo anh bây giờ đồng ý, những người đứng ngoài cầu Niết Sinh kia ít nhất cũng đã quan sát mấy chục năm hoặc mấy trăm năm, sau đó mới dám lên cầu. Anh sau khi quan sát, nếu như cảm thấy có thể làm được, vậy thì chúng ta làm giao dịch. Hơn nữa tôi cũng không cần anh chiếu cố tôi, anh chỉ cần mang được Đài sen chín cánh của tôi qua là được.
Cơ Tích không kiêu không hèn nói.
Diệp Mặc hiểu ra, Cơ Tích là muốn trốn vào trong Đài sen của cô, sau đó mình mang Đài sen đó đi, cũng đồng nghĩa là mang cô đi. Đây đúng là một chủ ý không tồi, đến lúc đó mình cũng trốn trong Thế Giới Trang Vàng, điều khiển Thế Giới Trang Vàng đi qua cầu Niết Sinh.
- Cô có thể tự mình đi trước, nếu như có nguy hiểm gì, cô lại chui vào trong Đài sen của cô là được rồi.
Ngữ khí của Diệp Mặc hòa hoãn thêm chút, dù sao mang một pháp bảo Đài sen qua cầu, so với mang một người qua cũng đơn giản hơn nhiều.
Cơ Tích thản nhiên nói:
- Nếu như trên cầu Niết Sinh có thể tiến vào trong thế giới không gian khác, thì cầu Niết Sinh cũng không tên là cầu Niết Sinh nữa. Trên cầu Niết Sinh, không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/2396621/chuong-2064.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.