Chương trước
Chương sau
Diệp Mặc chỉ suy nghĩ một chút liền hiểu đây là chuyện gì, người con gái của Thần nữ Thánh môn đều là Thần nữ, Thần nữ đương nhiên là thoát tục siêu phàm, cao hơn người bình thường, cao không thể chạm đến. Càng không thể nào ở cùng với một người đàn ông được, điều này quả thực là chuyện lạ. Còn Thần nữ trước mặt này lại đứng cùng với một người đàn ông, sắc mặt bối rối, rõ ràng là phản đồ của Thần nữ Thánh môn. Mình nhận ra lai lịch của cô ấy, hiển nhiên sẽ vô cùng kinh hoảng.

Diệp Mặc cũng không thèm để ý, trong mắt hắn Thần nữ Thánh môn cũng chỉ như vậy mà thôi, đừng nói là Thần nữ bình thường, cho dù là Thánh nữ Cơ Tích của Thần nữ Thánh môn, hắn cũng không cho rằng có nhiều Thần thánh lắm, cũng chỉ là một người con gái, cùng lắm là một người con gái xinh đẹp tu luyện công pháp đặc thù mà thôi.

Đệ tử của Thần nữ Thánh môn vụng trộm tìm một người đàn ông, người khác cảm thấy không tưởng tượng nổi, nhưng Diệp Mặc hắn thì lại cảm thấy bình thường, chuyện này cũng chẳng có gì là lớn lắm. Hắn sở dĩ còn chưa đi, là muốn hỏi rõ hai người này muốn đến Húc Nguyệt Thánh đạo làm gì? Thần nữ tìm một người đàn ông không có gì là lạ, nhưng tìm một người đàn ông còn đến Húc Nguyệt Thánh đạo, thì hắn phải hỏi cho rõ.

- Vãn bối là Chư Ôn Mậu, mạo phạm đến tiền bối xin thứ tội. Nguyệt Hà đến nơi này, đều là vì vãn bối, khẩn xin tiền bối đừng nói chuyện Nguyệt Hà đi cùng tôi đến đây ra ngoài.

Người đàn ông này kính cẩn nói với Diệp Mặc, mơ hồ, gã cũng che chắn trước Thần nữ tên Nguyệt Hà.

- Tiền bối, vãn bối chính là người của Thần nữ Thánh môn tên Lôi Nguyệt Hà, nhưng cũng không phải là Ôn Mậu đại ca yêu cầu tôi đến, là tôi chủ động yêu cầu đi cùng với Ôn Mậu đại ca, vãn bối tự nguyện trở lại Thánh môn lĩnh tội, không liên quan gì đến Ô Mậu đại ca, xin tiền bối thứ tội.

Thần nữ xinh đẹp kia nhìn thấy người đàn ông muốn đem hết trách nhiệm gánh lên vai mình, lập tức đứng ra giải thích, sự kinh hoảng lúc đầu đã dịu đi rất nhiều.

Diệp Mặc im lặng rồi nói:

- Tôi cũng không có ý kiến gì với anh anh em em hai người, hai người yêu nhau muốn làm gì thì làm, tôi cũng không biết Thần nữ Thánh môn là cái gì, cũng sẽ không đi đâm bị gạo …

Thấy Diệp Mặc nói vậy, Chư Ôn Mậu và Lôi Nguyệt Hà liền vui mừng, chỉ có điều sự vui mừng của bọn họ cũng chưa kịp thu lại, lời nói của Diệp Mặc đã xoay chuyển, ngữ khí lạnh lùng nói:

- Nhưng hai người phải nói cho tôi biết tại sao lại đến đây, mục đích đến Húc Nguyệt Thánh đạo là gì, nếu như nói dối nửa lời, thì đừng trách tôi không khách khí.

Chư Ôn Mậu và Lôi Nguyệt Hà sắc mặt lập tức lại căng thẳng, nhưng sự trầm mặc cũng không kéo dài bao lâu, Chư Ôn Mậu liền đứng ra ôm quyền nói với Diệp Mặc:

- Tiền bối, vãn bối không dám hỏi tiền bối là ai, vãn bối cũng quyết định sau khi Nguyệ Hà đi rồi, vãn bối cũng sẽ không sống một mình, cho nên vãn bối sẽ nói rõ nguyên nhân với tiền bối … Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Diệp Mặc nhíu mày nói:

- Tôi cũng không nói giết hai người, cái gì mà đi rồi? Cái gì mà sống một mình?

- Ôn Mậu ca, em nói cho.

Lôi Nguyệt Hà sắc mặt lúc này cũng đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh, sắc thái tái nhợt cũng đã biến mất.

Lôi Nguyệ Hà lại khom người hành lễ với Diệp Mặc, lúc này mới chậm rãi nói:

- Tiền bối chắc biết tông môn có thực lực mạnh nhất của Thánh đạo Tàn giới là ai chứ?

Diệp Mặc gật đầu nói:

- Chắc chính là Thần nữ Thánh môn các cô có đúng không?

Lôi Nguyệt Hà lắc đầu nói:

- Không phải, Thánh đạo giới năm đó có ba tông môn lớn, Thần nữ Thánh môn là yếu nhất trong số đó, mạnh nhất là Húc Nguyệt Thánh đạo. Còn một tông môn khác là Đại Nhật Thần sơn. Bây giờ Húc Nguyệt Thánh đạo tan thành mây khói, thực lực mạnh nhất không phải là Thần nữ Thánh môn, mà là Đại Nhật Thần sơn.

Lôi Nguyệt Hà theo bản năng nói xong, mới nghĩ ra những thứ đó chắc chắn Diệp Mặc cũng biết, cô có chút sợ hãi nói:

- Vãn bối vừa nãy nói nhiều rồi, những chuyện đó chắc tiền bối cũng biết.

Diệp Mặc cũng không tìm hiểu qua về Thánh đạo giới, làm gì có thể buết những chuyện này? Cái mà hắn biết đều là một số tin tức vỉa hè. Lúc này chỉ có thể lúng túng nói:

- Cô cứ nói đi, những thứ này quả thực tôi không biết, tôi trước giờ vẫn luôn bế quan, bế quan hết … dù sao cô cũng coi như vô số năm là được rồi …

Lôi Nguyệt Hà và Chư Ôn Mậu đều có chút kinh dị nhìn Diệp Mặc, nhưng không dám phản bác lại, bọn họ cũng không biết những điều Diệp Mặc nói là thật hay giả. Du sao tam đại tông môn cao cấp của Thánh đạo giới, đó cũng chính là ba lá cờ đầu của Thánh đạo giới, Diệp Mặc nói không biết, bọn họ cũng không dám tin lắm.

- Lúc trước Thánh nữ Thanh Vãn của Thánh môn tôi cứu Thánh đạo giới thoát khỏi xu thế tàn phá, bảo vệ được Thánh đạo Tàn giới. Lúc này mới nhận được sự tôn kính của những tiên nhân trong Thánh đạo Tàn giới, tông môn tôi cũng được coi là đệ nhất tông môn của Thánh đạo Tàn giới. Trên thực tế, trong Thánh đạo giới còn có một tông môn cũng giống như Thần nữ Thánh môn, không bị ảnh hưởng chút nào, đó chính là Đại Nhật Thần sơn.

Lôi Nguyệt Hà nói rất kỹ càng, Diệp Mặc cũng có chút hài lòng cổ vũ:

- Cô nói tiếo đi.

- Vâng.

Lôi Nguyệt Hà tiếp tục nói:

- Từ sau khi Húc Nguyệt Thánh đạo bị tiêu diệt một cách kỳ lạ, người của Đại Nhật Thần sơn rất ít xuất hiện, vô số vạn năm trôi qua, Đại Nhật Thần sơn mới có đệ tử tiếp tục ra khỏi tông môn xuất hiện trong Thánh đạo Tàn giớì. Người của Thánh môn chúng tôi biết rõ, cho dù hai Thần nữ Thánh môn cộng lại, thực lực cũng không bằng Đại Nhật Thần sơn.

Diệp Mặc lúc này cũng hiểu ra chút ít, hắn nghi ngờ hỏi:

- Ý của cô là Đại Nhật Thần sơn muốn tiêu diệt Thần nữ Thánh môn?

Lôi Nguyệt Hà khẳng định đáp lại:

- Đại Nhật Thần sơn chính là muốn tiêu diệt Thần nữ Thánh môn chúng tôi.

- Đều là tông môn của Tàn vực, bọn họ sao lại làm như vậy?

Diệp Mặc lại hỏi.

- Đại Nhật Thần sơn sở dĩ bây giờ vẫn chưa có động tĩnh gì, là vì chủ phong của Đại Nhật Thần sơn Đại Nhật Thần phong quy tắc không hoàn chỉnh, bị ô nhiễm khí tức, cho nên bọn họ hỏi mượn Thánh nữ của Thần nữ Thánh môn để tế điện Đại Nhật Thần phong, một khi khí tức ô nhiễm của Đại Nhật Thần phong được rửa sạch rồi, thì thực lực của Đại Nhật Thần sơn sẽ tăng lên.

Nghe thấy Lôi Nguyệt Hà nói vậy, Diệp Mặc cảm giác không hiểu, hắn vẫn cau mày hỏi:

- Dùng Thánh nữ tế điện? Tế điện thế nào?

- Trên đỉnh cao nhất của Đại Nhật Thần sơn, cắt cổ Thánh nữ, sau đó mặc cho máu của Thánh nữ từ đỉnh Đại Nhật Thần phong xuống, cho đến khi khí tức của Thánh nữ Thánh môn chúng tôi tiêu tán, sự sống hoàn toàn bị Đại Nhật Thần phong hấp thu hết, tế điện lúc đó mới hoàn thành.

Lôi Nguyệt Hà ảm đạm thở dài:

Nói xong, cô lại bổ sung thêm:

- Đây cũng là một cái cớ của Đại Nhật Thần sơn mà thôi, một khi Thần nữ Thánh môn chúng tôi không cho mượn Thánh nữ, bọn họ lập tức lấy đó làm cớ động thủ, một khi chúng tôi cho mượn Thánh nữ rồi, bọn họ tế điện Đại Nhật Thần phong xong vẫn muốn động thủ.

Diệp Mặc biết rõ Cơ Tích là Thánh nữ của Thần nữ Thánh môn, nhưng hắn cũng đoán ra Thánh nữ trong miệng mà Lôi Nguyệt Hà nói không phải là Cơ Tích, vì Cơ Tích lúc trước cũng đã từng nói với hắn, nói không biết Thần nữ Thánh môn có chuyện gì xảy ra, đã đổi ngôi vị Thánh nữ của cô ấy rồi.

Đại Nhật Thần sơn này cũng thật âm hiểm, Thánh đạo Tàn giới đều điêu linh như này rồi, hơn nnữa đâu đâu cũng là khe rãnh tung hoành, pháp tắc hỗn loạn, môn phái này còn muốn xưng vương xưng bá. Nếu như cứ tiếp tục như này, Thánh đạo Tàn giới sẽ có một ngày sụp đổ hoàn toàn mất.

- Tôi nghe nói Đại Nhật Thần sơn có một vị thiên tài sắp Hỗn nguyên rồi, bọn họ làm như này chắc chính là vì trải đường cho vị thiên tài sắp Hỗn nguyên đó. Dùng toàn bộ Thánh đạo Tàn giới cho y Chứng đạo, một khi y dung hợp toàn bộ Thánh đạo Tàn giới rồi, một lần nữa hoàn thiện lại Thánh đạo giới, thì Hỗn nguyên đại đạo của y cũng đại thành rồi.

Chư Ôn Mậu đứng bên ngắt lời nói.

Nói xong, gã lại căm hận nói:

- Tôi nghi ngờ Đại Nhật Thần sơn sớm đã có mưu đồ rồi.

- Anh nói một vị Đạo nguyên viên mãn của Đại Nhật Thần sơn chuẩn bị dung hợp lại toàn bộ Thánh đạo Tàn giới sao? Sau đó thông qua dung hợp Thánh đạo Tàn giới để Chứng đạo Hỗn nguyên?

Diệp Mặc kinh ngạc hỏi, đây chẳng phải là muốn đem Thánh đạo Tàn giới luyện hóa thành của riêng mình sao?

Đây cũng không phải là chuyện tàn nhẫn bình thường, vẻ ngoài thoạt nhìn hoàn thiện lại toàn bộ Thánh đạo Tàn giới là một công đức lớn, nhưng một Đạo nguyên Thánh đế cho dù là Hỗn nguyên Thánh đế muốn hoàn thành chuyện như này, cũng cần phải giết sạch sự sống mà nơi này có mới được. Hoặc là nói cho dù không giết, một khi hoàn thiện lại quy tắc thế giới này, thì tất cả những sinh vật đang sống trong này, đều sẽ bị luyện hóa, hóa thành quy tắc Thánh đế của bản thân người luyện hóa.

- Đúng vậy.

Chư Ôn Mậu nói.

Diệp Mặc lắc đầu nói:

- Cái này tuyệt đối không thể nào, nếu như chỉ là một Đạo nguyên Thánh đế, tuyệt đối không thể hoàn thành được chuyện này.

Diệp Mặc bây giờ cũng đã Chứng đạo Thánh đế, tu vi của hắn mặc dù thua xa Đạo nguyên, nhưng đối với Đạo nguyên cũng có sự am hiểu nhất định. Hắn biết, cho dù là Đạo nguyên Thánh đế, cho dù cũng đã viên mãn rồi, cũng không thể nào luyện hóa được cả Thánh đạo Tàn giới. Loại giới diện này một Đạo nguyên muốn luyện hóa, quả thực chính là tìm đến cái chết. Chư Ôn Mậu tu vi quá thấp, chắc hẳn không hiểu những thứ này.

- Có lẽ y căn bản cũng không phải là Đạo nguyên, có lẽ đã Hỗn nguyên rồi.

Chư Ôn Mậu do dự một lát, lại nói.

Diệp Mặc trong lòng giật mình, nếu như là một Hỗn nguyên Thánh đế rồi, muốn luyện hóa Thánh đạo Tàn giới, có được hay không?

Lúc trước nghe Thánh đạo giới có năm vị Hỗn nguyên Thánh đế, năm vị Hỗn nguyên Thánh đế này hạn chế lẫn nhau, đương nhiên không ai dám luyện hóa Thánh đạo giới. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, lúc trước cho dù chỉ có một Hỗn nguyên Thánh đế, thì vị Hỗn nguyên Thánh đế đó cũng không luyện hóa nổi cả Thánh đạo giới.

Nhưng bây giờ lại khác, bây giờ Thánh đạo giới tàn phá tan hoang, một Hỗn nguyên Thánh đế nói không chừng quả thực có thể luyện hóa Tàn giới bị tàn phá thê thảm này, sau đó với đại thần thông của mình hình thành lại một giới diện mới, giới diện này có thể tương đương với thế giới Hỗn độn của hắn.

Nếu như có một tên như vậy thật, cho dù là mình cũng chỉ có thể chạy thoát khỏi nơi này, đối diện với Hỗn nguyên Thánh đế, hắn ngay cả tính mạng cũng nguy hiểm.

Ba người lúc này trầm mặc, Diệp Mặc cuối cùng cũng hiểu ý dù sao phải chết của Chư Ôn Mậu nói rồi. Nhưng hắn vẫn có chút nghi ngờ, cho dù Hỗn nguyên Thánh đế muốn luyện hóa Thánh đạo Tàn giới cũng không có khả năng lớn lắm.

- Nếu như tiền bối không còn chuyện gì, hai người vãn bối xin cáo lui.

Nhìn thấy Diệp Mặc trầm mặc không nói gì, Chư Ôn Mậu chủ động nói.

Diệp Mặc gật đầu nói:

- Lôi Nguyệt Hà, tôi và Cơ Tích của Thần nữ Thánh môn các cô cũng có chút quan hệ, cô ấy đã trở về chưa?

Thấy Diệp Mặc nói có chút quan hệ đến Thánh nữ Cơ Tích, Lôi Nguyệt Hà sững người, nhưng cô mau chóng phản ứng lại, mau chóng khom người đáo:

- Tiền bối, Cơ Tích Thánh nữ cũng đã quay về Thánh môn mấy năm rồi, chỉ có điều Thánh nữ bây giờ không còn là Cơ Tích Thánh nữ nữa, mà là một vị Thánh nữ khác của Thánh môn chúng tôi.

Diệp Mặc sau khi nghe thấy vậy trong lòng vui mừng, Cơ Tích đã trở về, hắn cũng có thể đến đòi cái hồ lô rồi, người con gái này còn chưa chết, ngược lại cũng là may mắn, hồ lô Tam Bảo Hỗn Nguyên của hắn xem ra sắp hợp thể rồi. Còn Thần nữ Thánh môn đổi Thánh nữ, đó cũng không phải chuyện hắn nên quản.

- Được, tôi rất hài lòng với câu trả lời của hai người, bây giờ tôi còn một câu hỏi cuối cùng, chính là hai người tại sao lại đến Húc Nguyệt Thánh đạo?

Nghĩ đến hồ lô Tam bảo Hỗn nguyên sắp được hợp thể, tâm trạng của Diệp Mặc cực kỳ tốt.

Chư Ôn Mậu thở dài, biết không trả lời không được, gã chỉ có thể khom người nói với Diệp Mặc:

- Vì vãn bối chính là đệ tử duy nhất còn sống của Húc Nguyệt Thánh đạo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.