Chương trước
Chương sau
Thần nữ phong lúc này chắc chắn bị thần thức của Đạo nguyên Thánh đế kia bao trùm rồi, Diệp Mặc quyết định lây sợi dây xích này cùng với mấy khúc xương khô kia đi, rồi trực tiếo xông vào trong Thần nữ phong dẫn Tiểu Vận đi, sau đó Na di vào trong khe nức hư không.

Ngục Môn Sơn không ai trông coi, lại là nơi sâu cùng nhất trong Thần nữ Thánh môn, e rằng ngoài Diệp Mặc ngang nhiên đến phá những cấm chế và trận pháp ra, thì cũng không ai dám làm như vậy.

Diệp Mặc căn bản cũng không hề cố kỵ, hắn cũng kết thù kết oán với Thần nữ Thánh môn, làm sao còn quan tâm nữa chứ? Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, hắn liền xông vào nơi sâu nhất trong Ngục Môn Sơn, phá vỡ nhà lao này.

Trong nhà lao đâu đâu cũng là âm hỏa mà mắt thường thậm chí chỉ là thần thức không thể nào quan sát được, Diệp Mặc trước giờ chưa từng thấy qua loại âm hỏa nào đáng sợ như này, âm hỏa này dường như có thể thiêu đốt vào sâu trong linh hồn, khiến thức hải và nguyên thần tán loạn. Thọ nguyên lại càng mau chóng trôi đi trong âm hỏa âm lãnh này.

Một nơi thật độc địa, Diệp Mặc không dám tiếp tục ở lại trong một nơi đáng sợ như này. Hắn phóng ra Tử Đao chém một đao xuống dây xích xanh đen kia, hoa lửa màu đen bay ra, còn sợi dây xích xanh đen kia không ngờ chỉ có thêm vài vết lờ mờ mà thôi.

Diệp Mặc trong lòng trầm xuống, Tử Đao cộng thêm hắn dốc sức bổ xuống, không ngờ đến một mắt xích cũng không chém đứt nổi, sợi xích này cũng quá nghịch thiên rồi đấy? Text được lấy tại Truyện FULL

Tử Đao bổ liên tục, đối với Diệp Mặc mà nói chuyện này quả thực có chút khó giải quyết. Sớm biết hắn đã luyện hóa Thí Đạo kia dụ bị rồi, nếu như Thí Đạo được hắn luyện hóa rồi, Diệp Mặc chác rằng có thể một thương chém đứy dây xích trước mặt này.

Mấy khúc xương trắng kia bị một đao của Diệp Mặc đạp bật lên vài cái, khiến Diệp Mặc cảm giác được một loại khí tức thương cảm kỳ lạ. Khiến Diệp Mặc kỳ quái chính là, không ngờ hắn lại không nhìn thấy đầu lâu, trong này chỉ có mấy khúc xương khô bị dây xích xích lại mà thôi.

Âm hỏa vì Diệp Mặc ở lại trong nhà lao này, càng lúc càng nồng đậm hơn, Diệp Mặc không tiếp tục do dự nữa, trực tiếp phóng ra Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung.

Dường như trong khoảng thời gian cực ngắn, Diệp Mặc liên tục bắn ra sáu mũi tên.

Diệp Mặc cũng chưa bao giờ bắn mũi Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn trong khoảng cách gần như này, còn là liên tục sáu mũi tên nữa. Sáy ý hủy diệt sự sống trực tiếp xé rách toàn bộ âm hỏa trong nhà lao này.

Rầm rầm rầm …

Liên tiếp sáu tiếng nổ vang lên đánh lên trên sợi dây xích màu xanh đen kia, khiến sợi dây xích đó nổ tung.

Từng luồng cảm giác yếu ớt truyền đến, Diệp Mặc tiện tay cất mũi Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn đi, sau đó lấy một hộp ngọc cực lớn đựng sợi dây xích và mấy khúc xương khô kia lại, cho vào trong Thế giới trang vàng.

Làm xong những thứ này, Diệp Mặc không dừng lại, trong nháy mắt phá cấm chế bay ra ngoài. Lúc này hắn có chút yếu đi rồi, cần khôi phục lại một chút, sau đó xông vào Thần nữ phong.

Diệp Mặc chỉ xông lên một nửa, một đường thần thức liền truyền đến:

- Anh là Diệp Mặc …

Trước khi tiến vào Ngục Môn Sơn Diệp Mặc cũng đã quan sát địa lao của Ngục Môn Sơn này một lần rồi, giọng nói này truyền đến, Diệp Mặc lập tức liền biết Ngục Môn Sơn ngoài hắn ra chỉ còn duy nhất một người còn sống, chính là người con gái xinh đẹp bị giam trong nhà lao kia.

Người con gái xinh đẹp này gọi hắn, hắn cũng không cảm thấy kỳ lạ, khiến Diệp Mặc khiếp sợ và kỳ quái chính là, người con gái này sao lại biết hắn tên Diệp Mặc? Theo lý mà nói, nơi này không ai có thể biết được tên Diệp Mặc của hắn.

Trong Thần nữ Thánh môn người biết hắn tên Diệp Mặc chỉ có hai người, một là Lôi Nguyệt Hà, Lôi Nguyệt Hà bây giờ đang ở Trường Phí Thánh Đạo thành, còn có một người nữa là Cơ Tích, Cơ Tích chắc vẫn còn trong Niết sinh cấm địa. Người con gái hắn chưa từng gặp này, sao lại biết hắn?

Diệp Mặc dừng lại, chằm chằm nhìn người con gái gọi hắn trầm giọng nói:

- Cô là ai? Sao lại biết được tên của tôi?

- Anh là Diệp Mặc thật sao?

Người con gái xinh đẹp này vui vẻ nói.

Người con gái xinh đẹp này rõ ràng chính là Lam Ỷ Lan bị giam giữ trong này, cô cũng chỉ đoán mà thôi, không ngờ người này lại là Diệp Mặc thật. Tiểu Vận từng đưa cho cô xem hình ảnh của Diệp Mặc, nhưng người có tướng mạo giống nhau trên đời này quá nhiều, hơn nữa căn cứ theo những gì Tiểu Vận nói, chồng của cô ấy và người trước mặt này tu vi đúng là một trời một vực.

Diệp Mặc nhíu mày một cái, hắn chính là không tìm được ký ức lúc nào quen biết người con gái này.

- Tôi là Lam Ỷ Lan, là sư phụ của Mục Tiểu Vận. Tiểu Vận từng đưa hình ảnh của anh cho tôi xem, chỉ có điều tu vi của anh khác quá xa so với những gì Tiểu Vận nói, nên tôi có chút nghi ngờ.

Lam Ỷ Lan bình tĩnh nói, trong lòng cũng có chút kinh dị. Cô cũng không ngờ chồng của Mục Tiểu Vận lại lợi hại như này, trực tiếp xông vào trong địa lao sâu nhất của Ngục Môn Sơn, mà vẫn bình yên vô sự đi ra.

Diệp Mặc chậm rãi nói:

- Cô là sư phụ của Tiểu Vận, sao lại bị giam trong Ngục Môn Sơn? Âm hỏa nơi này thiêu đốt thần hồn, cô sớm muộn gì cũng có kết cục thần hồn câu diệt.

Lam Ỷ Lan ánh mắt lóe lên chút ảm đạm, thở dài nói:

- Tiểu Vận vì thất thân, tôi thu nhận làm đệ tử. Sau đó Oanh Hoài sư tỷ muốn đề cử Tiểu Vận làm Thánh nữ, tôi từ chối ngay lập tức. Sau đó Tiểu Vận cũng không thể nào thoát khỏi thân phận Thánh nữ, chỉ có điều tôi chọc phải Oanh Hoài sư tỷ, lại lần nữa bị giam trong Ngục Môn Sơn.

- Con tiện nhân này, sớm biết tôi đã không thả ả đi, một đao giết chết luôn.

Diệp Mặc không ngờ Tiểu Vận làm Thánh nữ là chuyện Oanh Hoài làm, nếu như hắn sớm biết là do Oanh Hoài làm, thì hắn đã một đao giết chết Oanh Hoài rồi, làm gì còn tha cho ả một con đường sống nữa?

Nếu như để cho Diệp Mặc gặp lại Oanh Hoài lần nữa, thì hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua, dù sao cũng đã đắc tội với Thần nữ Thánh môn, giết thêm một người nữa cũng chẳng hề gì.

- Sao? Anh từng đánh nhau với Oanh Hoài sư tỷ, hơn nữa Oanh Hoài sư tỷ cũng không phải đối thủ của anh?

Lam Ỷ Lan khiếp sợ nói, nói xong cô mới nhớ ra Diệp Mặc vào đây như nào.

Diệp Mặc đánh nhau với Oanh Hoài, còn trực tiếp xông vào Ngục Môn Sơn, rõ ràng không phải thông qua kiểu viếng thăm thông thường mà vào, rất có khả năng là đại sát tứ phương rồi mới vào Thần nữ Thánh môn. Nghĩ đến chuyện Diệp Mặc có thực lực giết chết Oanh Hoài, còn đại sát trong Thần nữ Thánh môn một phen, Lam Ỷ Lan không ngờ lại rùng mình một cái.

- Tôi cứu cô ra ngoài nhé.

Diệp Mặc vung tay phóng Tử Đao ra, hắn cảm thấy sợi dây xích trói Lam Ỷ Lan cũng kém hơn nhiều so với sợi mà hắn vừa chém, Tử Đao hoàn toàn có thể chém đứt.

- Tôi không cần anh cứu, anh có phải giết người trong Thánh môn chúng tôi thậm chí …

Giọng điệu của Lam Ỷ Lan trở nên lạnh lùng, Mục Tiểu Vận là đệ tử của cô, cô đương nhiên không muốn Mục Tiểu Vận bị thương, nhưng Thánh môn cũng là tông môn của cô, cô cho dù có chút bất mãn với tông chủ và Thánh môn đi nữa, cũng sẽ không phản bội lại Thánh môn.

Diệp Mặc hiểu ra ý tứ của Lam Ỷ Lan, lập tức cười khẩy nói:

- Giết người trong Thánh môn? Tiểu Vận bị Thần nữ Thánh môn tặng cho Đại nhật Thần sơn, làm vật tế. Nếu như tôi không thể cứu Tiểu Vận, cô cho rằng tôi chỉ đơn giản là giết người của Thánh môn hay sao? Tôi sẽ khiến Thần nữ Thánh môn vĩnh viễn biến mất trong Thánh đạo giới, san bằng Thần nữ Thánh môn và Đại nhật Thần sơn.

Nói xong, Diệp Mặc cũng chẳng thèm để ý đến Lam Ỷ Lan, trực tiếp phóng Tử Đao ra chém hai đường đao xuống, sợi dây xích trói Lam Ỷ Lan trong nháy mắt liền đứt thành mấy đoạn. Sau đó, Diệp Mặc cũng biến mất trong nhà lao. Còn Lam Ỷ Lan có thể thoát ra ngoài được hay không, thì cũng chẳng liên quan đến hắn.

Lúc này Diệp Mặc chỉ có một suy nghĩ, tìm một nơi khôi phục nguyên khí, sau đó xông vào Thần nữ phong.



Một tuần hương sau, Diệp Mặc cũng không ẩn nấp thân hình nữa, trực tiếp mang theo một đường độn quang xông về phía Thần nữ phong. Đồng thời 36 viên Lôi Hải Thần Châu và Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung cũng bị thần thức của Diệp Mặc khóa chặt, có thể được phóng ra bất cứ lúc nào.

- Đứng lại.

Một bóng người màu xanh hạ xuống trước mặt Diệp Mặc, đồng thời phóng ra một Triền Ti Thánh quang Luân, nhưng cũng không ra tay trước.

Diệp Mặc cũng không để ý gì nhiều, có người chặn đường, thì giết chết. Hắn vung tay phóng 36 viên Lôi Hải Thần Châu ra, trong lòng cũng thất kinh, Thần nữ Thánh môn này là đệ nhất tông môn của Thánh đạo giới quả nhiên nội tình cực kỳ cường hãn, cứ tùy tiện xuất hiện là một tu vi Hóa đạo.

Diệp Mặc lại không biết, cho dù là Thần nữ Thánh môn, cũng chỉ có năm vị Hóa đạo Thánh đế mà thôi, năm vị Hóa đạo Thánh đế này còn bao gồm cả tông chủ Cơ Tâm Dật nữa.

Người con gái áo xanh chặn Diệp Mặc lại này nhìn thấy Diệp Mặc không hỏi câu nào liền ra tay, lập túc lửa giận dâng lên, Triền Ti Thánh Quang Luân trong tay phó ra, mấy nghìn sợi tơ giống như một mạng nhện khổng lồ che trời lại, mạng nhện này phát ra vô số đường ánh sáng, những đường ánh sáng này từ khoảng không gian vốn dĩ đã bị lĩnh vực của hai người trói chặt này bắn ra, vang lên những âm thanh xuy xuy.

Đây là một Hóa đạo Thánh đế cực lợi hại, Diệp Mặc chỉ một chiêu thần thông của đối phương là có thể nhìn ra. Đối phương càng lợi hại, Diệp Mặc lại càng muốn trong thời gian ngắn nhất giết chết tên này, nếu không, hắn căn bản cũng không cần xông vào Thần nữ phong nữa. Với thực lực của Thần nữ Thánh môn, chỉ trong chốc lát, sẽ có mấy vị Thánh đế vây lấy hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.