Chương trước
Chương sau
Thang Tiểu Du mau chóng hiểu giá mà mình báo ra quả thực quá thấp rồi, cho dù là năm triệu thần tinh một viên, mười hai viên Luyện Tâm Đan vẫn bán đắt như tôm tươi.

Nguyên liệu chủ yếu của Luyện Tâm Đan là Luyện Tâm Tiên Thảo, giá cũng không cao, Luyện Tâm Đan sở dĩ có thể bán với giá năm triệu, thực ra là vì luyện chế Luyện Tâm Đan quá khó khăn. Luyện Tâm Đan hạng nhất, cho dù là Dục đạo Đan thánh cũng chưa chắc có thể luyện hóa ra được, đây là loại đan dược mà Hóa đạo Đan Thánh mới có thể luyện hóa ra được.

Một viên Luyện Tâm Đan của Thang Tiểu Du còn chưa bắt đầu bán, phía trước gian hàng của Diệp Mặc cũng đã đánh đập tàn nhẫn tranh chỗ rồi.

Có một Hóa đạo Thánh đế thậm chí còn trực tiếp ra tay với Thang Tiểu Du, Thang Tiểu Du vội vàng nói:

- Ai giết được tên ra tay với tôi, thì tôi sẽ bán viên Luyện Tâm Đan đầu tiên cho người đó…

Thang Tiểu Du còn chưa nói xong, đã có bốn đường thần thông hạ xuống trên người tên Hóa đạo Thánh đế ra tay với Thang Tiểu Du, tên Hóa đạo Thánh đế ra tay với Thang Tiểu Du miệng phun máu tươi, cũng không dám ở lại chỗ này thêm giây nào nữa.

Thang Tiểu Du thở phào, bán bốn viên Luyện Tâm Đan cho bốn người này trước, lấy được hai mươi trieu thần tinh.

Thấy ngày càng có nhiều người đến, Thang Tiểu Du bất đắc dĩ tăng tốc, bán tám viên Luyện Tâm Đan còn lại trong tay mình đi.

- Các vị tiên hữu, mười hai viên Luyện Tâm Đan hôm nay bán hết rồi, mời mọi người giải tán…

Lời nói của Thang Tiểu Du liền gây lên cơn bạo động lớn hơn, một số Thánh đế muốn mau chóng trùng kích tu vi Dục đạo lại càng kích động không thôi.

Diệp Mặc đi ra, vỗ vai Thang Tiểu Du nói:

- Cô buôn bán thế này không được rồi, hợp tác với cô tôi được một mất mười, cô tránh ra nào, để tôi nói cho.

Thang Tiểu Du định phản bác lại, nhưng vừa nhìn thấy đám người hung hãn sôi trào kia, lập tức chỉ có thể thở dài.

Diệp Mặc đi tới ôm quyền nói:

- Các vị tiên hữu, mọi người chắc biết tôi là một Đan thánh. Là một Đan thánh, tôi đến Hư Thị đương nhiên là vì kiếm thần tinh, nhưng hơn hết là muốn giúp đỡ mọi người, nếu không một viên Luyện Tâm Đan của tôi sẽ không bán với giá năm triệu thần tinh rồi, mà là bán với giá cao hơn mấy lần. Cho nêm mời mọi người bình tĩnh một chút, nếu khiến tôi thất vọng rồi, tôi thà rằng không cần quầy hàng này, lập tức sẽ đi luôn. Tôi tin rằng với bản lĩnh của tôi, ở bất cứ nơi nào cũng có thể kiếm được thần tinh…

Nói là như vậy, nhưng trong lòng Diệp Mặc cũng thầm hối hận, giá của Thang Tiểu Du đưa ra quá thấp. Nếu không, bọn họ còn kiếm được nhiều hơn, nếu đã ra giá rồi, lại nâng giá nữa cũng không có lợi cho việc phát triển buôn bán sau này của hắn, cũng chỉ có thể tiếp tục dùng cái giá mà Thang Tiểu Du báo ra mà bán. Nhưng muốn thông qua cách khác, để bù lại số lỗ này.

Sau khi thấy Diệp Mặc nói vậy, đám người chen nhau kia lập tức liền bình tĩnh lại, Hư Thị khó khăn lắm mới có một Đan thánh cao cấp đến, một khi chọc giận người ta rồi, người ta bỏ đi, thì ai cũng không được lợi. Chỗ mấy chục triệu thần tinh này, một Đan thánh trong nháy mắt liền kiếm được.

Thang Tiểu Du không thể không khâm phục Diệp Mặc, trong nháy mắt Diệp Mặc với cách đơn giản đã đối phó với đám người này, đơn giản một câu nói, mọi người đã nình tĩnh trở lại. Cô bán mười hai viên Luyện Tâm Đan, nhưng càng bán lại càng hỗn loạn.

Thấy mọi người yên lặng, Diệp Mặc hài lòng cười nói:

- Mười hai viên Luyện Tâm Đan trong ngày đầu tiên này cũng chẳng khác gì là nửa bán nửa tặng, chủ yếu là vì để mọi người biết rằng, ở đây chúng tôi có một quần hàng, tên…

Diệp Mặc nói đến đây liền ngập ngừng một chút, bỗng nhiên vung tay lên viết mấy chữ to, Lạc Nguyệt Đan Khí Thánh Các.

Đợi sau khi mấy chữ to này lơ lửng trên quầy hàng, Diệp Mặc mới nói:

- Quầy hàng này tên là Lạc Nguyệt Đan Khí Thánh Các, bây giờ mọi người cũng đã biết quầy hàng này rồi, ngày mai chúng tôi lại bán đan dược với giá bình thường…

- Chẳng lẽ muốn tăng giá sao?

- Có phải muốn tăng giá không?



Lập tức các loại âm thanh lại vang lên, những người đến đây đều có rất nhiều thần tinh, nhưng cũng không ai muốn thấy tăng giá.

Diệp Mặc mau chóng khua tay nói:

- Các vị tiên hữu nói gì vậy, giá của ngày mai đương nhiên vẫn theo giá năm triệu thần tinh một viên để bán…

Không đợi mọi người thở phào, Diệp Mặc lại xoay chuyển:

- Đương nhiên, tôi cũng không thể buôn bán lỗ vốn được. Giá năm triệu một viên hôm nay đều là phí luyện đan của tôi, còn giá nguyên liệu, tôi cũng chưa thu về được tí nào. Các vị tiên hữu, tôi là một Đan thánh, giúp mọi người luyện đan. Nếu như không thu nguyên liệu, tôi chẳng phải là lỗ chổng kềnh ra sao? Cho nên giá của ngày mai là năm triệu thần tinh một viên đan dược, cộng thêm một phần nguyên liệu, không lấy được nguyên liệu ra, thì tôi không thể bán đan dược ra được.

Thang Tiểu Du đứng một bên móm miệng, tên này chính là một tên cáo già gian xảo. Cái giá mất mặt như vậy, còn nói muốn giúp người khác, quả thực quá vô liêm sỉ rồi. Mua một viên đan dược, còn phải lấy nguyên liệu để đổi, thế này cũng không đơn giản như thêm chút giá. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Thang Tiểu Du có thể nghĩ đến, người khác đương nhiên cũng có thể nghĩ đến, lập tức lại bàn tán xôn xao.

- Đan thánh, nếu như tôi muốn mua Luyện Tâm Đan, tôi không tìm được Luyện Tâm Tiên Thảo, chẳng lẽ không bán cho tôi?

Mặc dù nói Diệp Mặc đang tăng giá, nhưng một Đan thánh nói thu phí luyện đan dường như cũng là bình thường, đối với những Thánh đế đến Hư Thị mà nói, thần tinh cũng không phải là vấn đề.

Diệp Mặc khua tay nói:

- Dĩ nhiên không phải như vậy, nếu như anh có thể lấy ra nguyên liệu có giá trị cao hơn Luyện Tâm Tiên Thảo, vậy thì tôi sẽ bán đan dược cho anh đầu tiên. Ví dụ anh có thể lấy ra Cửu Tinh Trúc, vậy thì còn phải nói sao, chẳng những bán cho anh một viên Luyện Tâm Đan, nói không chừng còn bán cho anh một viên Đạo Tinh Đan nữa.

Cửu Tinh Trúc chẳng những có thể khiến Tiên đế cảm ngộ Thần linh vật vô thượng đại đạo, còn có thể khiến Thánh đế cảm ngộ được thần thông Tinh Không, từ trình độ nào đó mà nói, còn quý giá hơn Luyện Tâm Đan.

- Đan thánh đại nhân, anh còn có thể luyện chế được Đạo Tinh Đan?

Cũng có người khiếp sợ hỏi.

Diệp Mặc cười ha hả nói:

- Đạo Tinh Đan có là gì, chỉ cần anh có thể lấy ra thần linh thảo tốt nhất, tôi đều có thể giúp anh luyện chế ra thần đan tốt nhất, đừng nói là thần linh thảo, cho dù anh lấy ra Đạo quả, tôi cũng có thể giúp anh luyện chế Đạo đan.

Diệp Mặc nói đến thứ này chính là vì phát tài, thấp giọng muốn phát tài trong Hư Thị rõ ràng là không thể nào, phát tài trong này, chỉ có cao giọng, cao giọng nhất mới có đồ tốt nhất xuất hiện. Diệp Mặc từ địa cầu đến, đương nhiên biết chỉ cần hét to, thì cứt chó cũng có thể bán. Huống chi thứ mà hắn bán không phải cứt chó, mà là thứ tốt thực sự.

Mặc dù biết cao giọng cũng dẫn tới họa sát thân, Diệp Mặc cũng không để ý nhiều như vậy. Thứ hắn thiếu chính là những tài nguyên tu luyện này, là những nguyên liệu này, chỉ cần có đủ nguyên liệu, sau này hắn ra khỏi Hư Thị, ai có thể bắt được hắn chứ?

- Anh còn có thể luyện chế Đạo đan?

Giọng nói càng kinh ngạc hơn truyền đến.

Đạo đan là dùng Đạo quả để luyện chế, là loại đan dược còn thích hợp Chứng đạo hơn Luyện Tâm Đan nhiều. Tu vi Diệp Mặc có hạn, đương nhiên vẫn không thể nào luyện chế ra Đạo đan cao cấp gì. Diệp Mặc nói lời này ra, đó là vì không muốn đồ tốt mất đi mà thôi. Nếu như có Đạo quả xuất hiện thật, thì hắn chưa chắc đã luyện chế ra Đạo đan được.

Hơn nữa, phần lớn Đạo quả cũng không cần luyện chế Đạo đan, trực tiếp dùng cũng có thể cảm ngộ. Cho nên Diệp Mặc tin rằng người lấy Đạo quả ra cho dù là có, cũng chẳng có mấy người.

Diệp Mặc cười ha hà một tiếng, trực tiếp cao giọng nói:

- Tạm thời không nói đến chuyện Đạo đan, ngày mài chúng tôi chẳng những có các loại Thần đan, còn có Thần khí thượng phẩm, nếu như anh có thể lấy ra nguyên liệu luyện khí cao cấp, tôi có thể đổi Thần khí tốt nhất cho anh.

Lời của Diệp Mặc không phải khiến cho oanh động đơn giản như vậy, nếu nói một Đan thánh còn là một Khí thánh, thì cũng không có ai tin. Nhưng tất cả mọi người đều mong chờ những gì Diệp Mặc nói là sự thật, một khi những gì Diệp Mặc nói là sự thật, cũng đồng nghĩa với việc bọn họ có thể lấy được thứ mà mình muốn.

Những người khác không ngừng hỏi thăm, Diệp Mặc lại nói:

- Giao dịch hôm nay đến giờ kết thúc, các vị tiên hữu mời về chuẩn bị nguyên liệu. Xin nói rõ thêm, ngày mai nguyên liệu của ai đẳng cấp cao nhất, thì người đó sẽ có quyền giao dịch sớm nhất.

Nghe thấy Diệp Mặc nói vậy, đám người nhao nhao rời đi, rõ ràng là vì chuẩn bị nguyên liệu. Trong Hư Thị, cho dù là nguyên liệu quý giá đi nữa, cũng có thể ngẫu nhiên gặp được. Nhưng người thực sự có thể biến những nguyên liệu này thành Thần khí cao cấp, hoặc là có thể luyện hóa ra Thần đan cao cấp cũng cực hiếm.

Đừng nhìn có rất nhiều Đạo nguyên Thánh đế bây giờ Thần khí cực phẩm cầm một cái liền mấy món, phải biết rằng nhưng Thần khí cực phẩm đó phần lớn đều là nhiều năm tích lũy được, có một số là do Khí thánh viễn cổ lưu truyền lại. Còn có một số chính là dùng vô số nguyên liệu tích lũy lại, ví dụ như một món Thần khí cực phẩm cần hơn mười phần nguyên liệu mới có thể luyện chế thành công.

So với Thần khí cực phẩm và Thần khí thượng phẩm, Thần khí trung phẩm, hạ phẩm nhiều hơn rất nhiều. Khí thánh trung phẩm và Khí thánh hạ phẩm cũng có rất nhiều, cho nên những Thần khí này cũng không hiếm.

Những người đến quầy hàng rất nhanh, đi cũng nhanh, nhìn thấy Diệp Mặc như không có chuyện gì bố trí trận pháp trước quầy hàng, Thang Tiểu Du có chút lo lắng hỏi:

- Diệp Mặc, ngày mai người đến đổi nguyên liệu rất nhiều, chẳng may anh không thể lấy ra Thần dược cao cấp nhiều như vậy, thì phải làm sao?

- Cô suy nghĩ nhiều quá rồi.

Diệp Mặc lơ đễnh nói, hắn đến Hư Thị chính là muốn phát tài, cho dù có khổ sở đi nữa, cũng sẽ luyện chế ra đủ Thần đan và Thần khí.

Diệp Mặc và Thang Tiểu Du còn đang bàn tán về chuyện của ngày mai, hai vị Hóa đạo Thánh đế đỉnh phong cũng đã đến trước quầy hàng của Diệp Mặc.

- Căn cứ vào số thần tinh mà hôm nay hai người thu được, phải giao nộp cho chúng tôi phí bảo vệ triệu hai thần tinh.

Sau khi hai tên Hóa đạo Thánh đế này đến, cũng không chút quanh co, trực tiếp mở miệng hỏi Diệp Mặc lấy thần tinh.

Thang Tiểu Du truyền âm cho Diệp Mặc nói:

- Những người này có rất nhiều, đều là những người có chút quan hệ với Hư Thị, đợi lát nữa chúng ta giao thần tinh cho chúng, sau đó lại có người khác đến cũng hỏi chúng ta lấy thần tinh.

Diệp Mặc gật đầu, ra hiệu Thang Tiểu Du không cần lo lắng. Hắn nhìn hai tên Hóa đạo Thánh đế này nói:

- Hai vị chính xác là muốn hỏi thu thần tinh của chúng tôi?

Hai tên Hóa đạo Thánh đế này sắc mặt lạnh lùng:

- Bầy quầy hàng trong Hư Thị, giao nộp thần tinh là chuyện bình thường, chẳng lẽ anh không muốn nộp hay sao?

Diệp Mặc bỗng nhiên lớn tiếng gọi những người đang đi trên đường:

- Có người ép quầy hàng của chúng tôi phải rời đi ngay lập tức, nếu như có tiên hữu nào đồng ý ra mặt, đuổi hai người này đi, ngày mai không cần mang nguyên liệu đến cũng có thể mua được Thần đan hoặc Thần khí của chúng tôi…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.