Chương trước
Chương sau
Diệp Mặc đương nhiên sẽ không để ý đến chuyện sống chết của Vạn Đồng Đồng, lúc này hắn cũng đã xuất hiện ở một nơi cách chỗ đáng nhau rất xa rồi. Đừng nói Vạn Đồng Đồng và Tạ Lý bị đám người kia chặn lại, cho dù bọn họ không bị người ta chặn lại, muốn đuổi kịp hắn cũng đừng có mơ.

Nếu không phải muốn mượn hai người lấy cớ cho hắn đào tẩu, hắn liền muốn giết hai người này tại chỗ. Còn bố trí khi hắn chạy trốn kia, đó chỉ là ăn may mà thôi. Diệp Mặc cũng không hy vọng nhất định có thể lừa được Vạn Đồng Đồng và Tạ Lý, nhưng nếu thực sự có người có thể căn cứ theo dấu vết hắn để lại mà đuổi đến, lừa được hai người này, cũng không phải là không có khả năng.

Hắn sau khi tu luyện vài ngày trong Thế giới trang vàng, ngày hội đấu giá hôm đó lại lần nữa biến mình thành một Đạo nguyên Thánh đế áo đen tiến vào trong Hư Thị.

Diệp Mặc tin rằng tuyệt đối sẽ không có ai có thể nhận ra hắn, cho dù là Hỗn nguyên Thánh đế, cũng cần phải biết hắn từ trước mới có thể nhận ra hắn. Lúc này hắn cũng đã biến thành một Đạo nguyên Thánh đế áo đen mặt mũi hung ác, hoàn toàn khác với hình tượng lúc trước.

Phần lớn công pháp ẩn nấp, đều là áp chế tu vi của mình thấp xuống, chỉ có Diệp Mặc mới có thể đem công pháp ẩn nấp của mình làm tu vi cao hơn, để công pháp của hắn biểu hiện tăng cao hơn, lúc trước hắn cũng chuyên tâm nghiên cứu, bây giờ quả nhiên có thể dùng đến.

Diệp Mặc vào Hư Thị, lập tức liền biết tin tức hội đấu giá nghịch thiên kia cũng đã lộ ra ngoài, ở cổng hội đấu giá cũng đã chật kín Thánh đế các tộc, những Thánh đế này đều là vì mua một tấm vé. Rất nhiều người biết rõ, cho dù tiến vào hiện trường hội đấu giá, cũng không thể nào mua được những đồ tốt kia, nhưng cho dù là vì để chứng kiến đồ tốt một chút, tốn mười triệu thần tinh cũng đáng.

Diệp Mặc trong lòng thầm nhủ may mắn, may mà hắn mua vé sớm, nếu không bây giờ muốn vào cũng không vào được. Từ phương diện này mà nói, Đạo nguyên Thánh đế kia của thương lâu Hư Thị cũng coi như giúp hắn được tí chút.

Nếu sớm biết như này, hắn mua nhiều vé vào hơn một chút để bây giờ làm con buôn, ngược lại cũng có thể kiếm thêm chút đỉnh. Diệp Mặc biết rõ, cách kiếm thần tinh như này, hắng cũng chỉ là nghĩ mà thôi, nếu như hắn muốn có Quang Minh Tâm thực sự, thì không thể làm nghững chuyện như này.

Hội đấu giá còn một canh giờ nữa mới mở cửa, Diệp Mặc lượn vài vòng, lại lần nữa đến trước quầy hàng của mình.

Quay lại trước quầy hàng, Diệp Mặc kinh ngạc phát hiện biển hiệu Lạc Nguyệt Đan Khí Thánh Các vẫn còn, hơn nữa hắn rõ ràng không còn ở quầy hàng này nữa rồi, nhưng trước quầy hàng của hắn vẫn còn hơn chục Thánh đế đang nhỏ giọng bàn tán gì đó.

Diệp Mặc tiến gần hơn chút, những người này bàn tán hắn nghe rất rõ.

- Thật là tiếc, một Hóa đạo Đan thánh tốt như Diệp đan thánh, không ngờ chỉ luyện đan một ngày, liền bị người ta giết rồi. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

- Đúng vậy, lúc trước chủ quầy tên Vạn Phi Tiệp và Diệp đan thánh căn bản không có chút quan hệ nào, Vạn Đồng Đồng lãi ỷ mình là nhân vật trong Thần bảng, đúng là không biết lẽ phải là gì.

- Cô ấy cũng coi là ác hữu ác báo, giết Diệp đan thánh thì sao, cuối cùng chẳng phải cũng bị người ta đánh cho trọng thương đấy sao? Nếu không phải cô ấy có một lá bùa Na Di tinh không, nói không chừng cô ấy sớm đã mất mạng rồi.



Diệp Mặc nghe mấy người này bàn tán, mới biết kế ám toán của hắn cũng có tác dụng, thậm chí Vạn Đồng Đồng kia còn bị người khác đánh thành trọng thương. Tâm trạng của Diệp Mặc lập tức trở nên rất tốt, hắn không thể đích thân giáo huấn cho Vạn Đồng Đồng kia một bài học, những tên kiếm ăn phi pháo này giáo huấn cô ấy một bài học cũng coi là giúp hắn hả cơn giận rồi.

- Mọi người nói Diệp đan thánh bị giết rồi?

Một giọng nói vô cùng nghiêm nghị đột nhiên vang lên, cho dù tâm thần Diệp Mặc cũng suýt chút nữa bị giọng nói nghiêm nghị này xâm lấn.

Diệp Mặc lập tức cẩn thận, người này tuyệt đối là một Đạo nguyên Thánh đế đỉnh phong, từ sát lệ chi khí của gã khi nói chuyện có thể nghe ra, người này giết quá nhiều người rồi. Hắn đánh giá người nói chuyện này một chút, tóc tai giống như bù xù kết lại một chỗ, trên mặt hiện ra hàng loạt ánh sáng xanh, cho dù không nhìn ra tu vi của người này, cũng biết đây tuyệt đối là một tên Đạo nguyên Thánh đế giết người như ngóe.

- Đúng vậy, Diệp đan thánh bị giết rồi. Vạn Đồng Đồng và Tạ Lý truy sát hắn, kết quả trong hư không Diệp đan thánh bị hai người này giết chết.

Mấy người bàn tán bên cạnh rõ ràng cũng nhìn ra lai lịch của người này lợi hại, mau chóng trả lời, không dám chần chừ chút nào.

Thánh đế mặt xanh này lập tức nhíu mày, hừ lạnh một tiếng nói:

- Vạn Đồng Đồng và Tạ Lý kia ở đâu?

- Sau đó hai người này cũng bị người ta đánh thành trọng thương, dùng bí thuật chạy thoát.

- Người đánh thương bọn họ ở đâu? Tên gì?

- Là Bách Lý Hoành và…

Thánh đế bên cạnh sau khi trả lời tên Bách Lý Hoành, Thánh đế mặt xanh đang hỏi thăm này cũng đã biến mất.

Diệp Mặc nghi ngờ nhìn Thánh đế mặt xanh biến mất này, hắn chưa bao giờ gặp người này, đương nhiên cũng không biết người này, sao người này thoạt nhìn lại có dáng vẻ vội vàng tìm hắn vậy?

Một Đạo nguyên Thánh đế, hơn nữa còn là một Đạo nguyên Thánh đế thoạt nhì rất lợi hại đi tìm hắn, Diệp Mặc đương nhiên không ăn no rỗi việc chạy đến báo cáo với gã, mình chính là Diệp đan thánh kia. Trước khi không có thực lực, hắn đến thương lâu Hư Thị cũng không dám gia nhập, đừng nói gì đến đi tìm một Đạo nguyên Thánh đế xa lạ.

Quầy hàng này vẫn còn ở đây, đoán chừng cũng là vì liên quan đến Thương lâu Hư Thị, thương lâu Hư Thị nói không chừng còn hy vọng hắn chưa bị giết, sau đó quay về đây.

Nhưng Diệp Mặc cho dù với thân phận ban đầu quay về Hư Thị, ít nhất cũng phải đợi hắn Hóa đạo xong, hoặc là Đạo nguyên Thánh đế rồi tính sau.

Diệp Mặc rời khỏi nơi này, khi quay về cổng hội đấu giá Hư Thị, hội đấu giá cũng đã bắt đầu rồi.

Một Đạo nguyên Thánh đế mặt mũi tràn đầy khí nham hiểm, còn mang theo cảm xúc thô bạo tiến vào hội đấu giá, rõ ràng không có ai dám đến nói nhảm một câu nào.

Phòng thuê năm mươi triệu thần tinh có thể nói là thứ Diệp Mặc chưa từng thấy bao giờ, hắn chắc rằng hội đấu giá tổ chức lần này ít nhất cũng phải kiếm được một hai tỉ thần tinh. Cái này thoạt nhìn rất nhiều, Diệp Mặc lại biết số thần tinh này cũng không nhiều, cho dù không để ý đến những thứ khác, chỉ là Quang Minh Tâm cũng cần mấy Đạo nguyên Thánh đế bảo vệ, những Đạo nguyên Thánh đế bảo vệ vật phẩm của hội đấu giá, cũng cần phải mất phí.

Sau khi tiến vào phòng thuê, Diệp Mặc cảm thấy căn phòng năm mươi triệu này cũng chỉ vậy mà thôi, cùng lắm có thể một số cấm chế. Còn diện tích lớn nhỏ và Tiên quả chiêu đãi, thậm chí cũng không bằng phòng riêng trong hội đấu giá bình thường mà hắn gặp.

Đối với những thứ này, Diệp Mặc căn bản cũng không để ý, đừng nói trong phòng còn có Tiên quả và Tiên tửu, cho dù không có gì hắn cũng không để ý. Việc đầu tiên sau khi hắn bước vào phòng, chính là không ngừng bố trí các loại cấm chế. Bất luận thế nào, hắn tuyệt đối sẽ không cho thần thức của người khác quét vào trong phòng hắn.

Hội đấu giá rất lớn, bất luận là người trong phòng thuê hay là người ngồi trong đại sảnh, đều không thề nào nhìn thấy đối phương. Trong này, cho dù là vị trí bình thường trong đại sảnh, cũng có cấm chế phòng hộ, tuyệt đối không cho phép thần thức của người khác quét vào trong.

Tất cả những người đến tham gia hội đấu giá chỉ có thể nhìn thấy một nơi, đó chính là đài đấu giá chính giữa phòng đấu giá.

Diệp Mặc sau khi bố trí cấm chế xong, liền ngồi một tuần hương, trong hội đấu giá liền xuất hiện một lão già áo nâu. Cho dù là cấm chế ngăn cách, Diệp Mặc cũng có thể nhìn ra lão già này là một Đạo nguyên Thánh đế.

Đến người chủ trì hội đấu giá cũng là cường gỉa Đạo nguyên, có thể thấy mười thứ đồ trong hội đấu giá này cũng không đơn giản.

Lão già áo nâu này đứng trên sân khấu trong phòng đấu giá, ôm quyền nói với mọi người:

- Các vị tiên hữu, mọi người đến đây đều biết chúng tôi hôm nay có mười thứ được đấu giá, mỗi một loại đều là bảo vật chấn động một giới. Tôi cũng không nói nhiều nữa, bây giờ món đấu giá đầu tiên tên Tru Tiên Ly Địa Giám…

Diệp Mặc không biết cái gì là Tru Tiên Ly Điạ Giám, nhưng lão già Đạo nguyên này vừa mới nói ra tên Tru Tiên Ly Địa Giám, trong đại sảnh và tất cả các phòng đều có chút rối loạn, rõ ràng thứ này cực kỳ quý giá.

Lão già áo nâu bình tĩnh giơ tay lên, đợi tất cả bình tĩnh lại, lúc này mới nói:

- Tôi nghĩ những người đến đây tham gia hội đấu giá, không biết đến Tru Tiên Ly Điạ Giám có thể không nhiều, hoặc là không có. Không sai, Tru Tiên Ly Địa Giám là một linh bảo Tiên Thiên.

Diệp Mặc nghe thấy bốn chữ Linh bảo Tiên Thiên này, trong lòng lập tức hít một hơi lạnh, thứ này lấy ra đấu giá sao? Cho dù Hỗn nguyên Thánh đế cũng muốn cướp, giá của linh bảo Tiên Thiên Diệp Mặc đương nhiên biết rõ.Đây là tầng cấp Tiên Thiên, còn cao hơn mấy lần so với Thần khí cực phẩm, nhưng không phải là thứ có thể luyện chế. Ai ngốc thế? Không ngờ lại đem linh bảo Tiên Thiên ra đấu giá?

Đừng nhìn hắn bây giờ đồ tốt có nhiều, ngoài 36 viên Lôi Hải Thần Châu có thể là linh bảo Tiên Thiên ra, những thứ còn lại cũng chỉ có Thí Đạo thương không thể luyện hóa được có thể là linh bão Tiên Thiên. Cho dù là Kim Cương Đại Thừa Đồ chắc hẳn cũng không phải là linh bảo Tiên thiên, còn hồ lô Tam Bảo hắn còn chưa gom đủ. Con dao găm Dung Không mặc dù không tệ, nhưng Diệp Mặc đoán chừng cũng không phải là bảo vật Tiên Thiên.

Còn trong hội đấu giá này không ngờ lại xuất hiện linh bảo Tiên Thiên, Diệp Mặc làm sao có thể không chấn động được chứ. So với linh bảo Tiên Thiên, Quang Minh Tâm dường như cũng không phải chói mắt lắm.

Lão già áo nâu ho khan một tiếng tiếp tục nói:

- Đương nhiên, Tru Tiên Ly Địa Giám này mặc dù là linh bảo Tiên Thiên, nhưng vì một số nguyên nhân nên có phần bị hư hỏng, giá trị cũng đã không được tính là bảo vật Tiên Thiên rồi.

Nghe đến đó, Diệp Mặc mới thầm nghĩ của đúng, nếu như linh bảo Tiên Thiên không bị hư hỏng lấy ra, thì quả thực nghe rợn cả người. Nhưng cho dù bảo vật Tiên Thiên bị hư hỏng, cũng không phải là thứ mà Thần khí cực phẩm bình thường có thể so sánh được.

Cho đến khi lãi già áo nâu kia nói ra bảo vật Tiên Thiên bị hư hỏng, sự bạo động bên dưới mớ hơi trấn an được một chút, những vẫn có thể nhìn ra, rất nhiều người muốn có được linh bảo Tiên Thiên tàn phá này.

Lão già áo nâu không tiếp tục giới thiệu nữa, đặt hộp gỗ lên trên bàn đấu giá, lấy một cái đinh vuông có bốn tai màu đen ra. Biết rõ Tru Tiên Ly Địa Giám này bị hư hỏng, nhưng khí thế và uy thế pháp bảo cường đại đó vẫn khiến tất cả mọi người cảm nhận được. Thần thức quét lên trên, lập tức liền cảm nhận được thức hải rung động. Chẳng trách tên Tru Tiên Giám, đúng là danh bất hư truyền.

Thần thức Diệp Mặc quét lên trên Tru Tiên Ly Địa Giám này, phát hiện bốn tai của Đại Giám này hình rồng, chỉ có điều hai tai đã bị nghiền nát, tỉ lệ hư hỏng cũng không thấp.

- Tru Tiên Ly Địa Giám này không có giá sàn, người nào ra giá cao thì được, bây giờ bắt đầu đấu giá.

Lão già áo nâu sau khi để mọi người quan sát Tru Tiên Ly Địa Giám, lập tức cất Tru Tiên Ly Địa Giám nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.