Chương trước
Chương sau
- Ta ra sáu tỷ thần tinh, mong mua được Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn.

Diệp Mặc thấy Văn Đức Thủy trở nên ngoan ngoãn, không tiếp tục động thủ, lập tức báo giá.

Trong mắt người khác, Diệp Mặc báo giá hiển nhiên chính là muốn làm Văn Đức Thủy khó chịu, muốn đoạt Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn về tay mình. Đối với Diệp Mặc mà nói đương nhiên không phải như vậy, hắn vốn đã muốn Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn. Sáu tỷ thần tinh hắn không có, nếu như thành công, hắn sẽ hỏi mượn Tiêu Đản, Tiêu Đản không mượn, hắn sẽ dùng đan dược đổi.

Ngao Quỳ lúc này mới dẹp loạn xong tâm tình khiếp sợ của mình, không nói nỗi khiếp sợ Vô Ảnh gây ra cho gã khó có thể tưởng tượng, thật không ngờ nỗi khiếp sợ Diệp Mặc gây ra cho gã còn lớn hơn nữa. Đây nào phải là một Đạo Nguyên Thánh Đế, rõ ràng là một Hỗn Nguyên Thánh đế cực đáng sợ. Hỗn Nguyên Thánh đế có Thái Sơ Thần Văn, há có thể đơn giản?

Gã tuyệt đối sẽ không tin một Đạo Nguyên Thánh Đế như Diệp Mặc có thể chống lại đại năng Hỗn Nguyên bước thứ ba, không chỉ nói gã, mà bất cứ người nào cũng đều khó có thể tin được.

Gia Cát Trí Thần mặc dù vốn đã biết Diệp Mặc không tồi, nhưng cũng không có thật sự coi trọng Diệp Mặc. Thế nhưng Diệp Mặc đối chiến một chiêu này với Văn Đức Thủy, lập tức khiến trong lòng gã rung động không ngớt. Gã biết rõ, cho dù là gã đối đầu với Diệp Mặc, nếu như thêm cả cái con thần thú đáng sợ kia, gã cũng chưa chắc có thể chắc thắng, thậm chí còn có khả năng thua nữa.

Thánh Đạo Tàn Giới cái nơi không có tài nguyên, khắp nơi đều sứt mẻ đổ nát kia, làm sao có thể xuất hiện một Hỗn Nguyên Thánh đế như vậy? Nhân Tộc muốn vùng lên sao?

Ngao Quỳ bình phục tâm tình xong, lập tức cười dài nói rằng:

- Nếu Diệp Đan thánh ra giá sáu tỷ thần tinh, đương nhiên...

- Ta ra mười tỷ thần tinh.

Văn Đức Thủy bỗng nhiên lần thứ hai báo giá.

Lúc này tất cả mọi người biết Hỗn Nguyên Thánh đế Văn Đức Thủy của Hải Tộc cùng Diệp Mặc giằng co, đây cũng không phải là vì Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn, mà là muốn ganh đua một phen.

Diệp Mặc cũng không tức giận chút nào nói rằng:

- Nếu như vậy...

Tất cả mọi người cho rằng Diệp Mặc sẽ không tiếp tục nữa, mười tỷ thần tinh mua một mũi tên không có cung thật sự là không đáng. Nếu có Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung, cái giá tiền này có hơn vài lần cũng không đắt. Thế nhưng không có Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung, cái giá tiền này là quá lắm rồi.

Ngay khi Văn Đức Thủy cũng cho rằng Diệp Mặc sẽ không tiếp tục lãng phí thần tinh nữa, Diệp Mặc bỗng nhiên nhìn gã cười cười:

- Ta ra một viên Tinh Không Đạo Đan. Là hạng nhất nha.

- Cái gì...

Khi Diệp Mặc báo giá ra xong, hầu như tất cả mọi người đều sửng sốt. Nào có ai dùng Tinh Không Đạo Đan trao đổi chỉ một cây Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn?

Tinh Không Đạo Đan căn bản chính là thứ rất khó luyện chế ra được, chớ đừng nói chi là hạng nhất.

Loại đan dược này nếu như đối với một Thánh đế Hóa Đạo viên mãn, táng gia bại sản cũng sẽ đi mua cho được. Cho dù là Đạo Nguyên Thánh Đế cùng Hỗn Nguyên Thánh đế, đối mặt với Tinh Không Đạo Đan, cũng không cách nào thản nhiên được, loại đan dược này ai mà không muốn lấy chứ?

Tinh Không Đạo Đan không chỉ có tác dụng là trợ giúp Hóa Đạo Thánh đế cảm ngộ Đạo Vận pháp tắc thăng cấp Đạo Nguyên. Đồng dạng cũng có thể trợ giúp Đạo Nguyên cùng Hỗn Nguyên Thánh đế cảm ngộ thần thông Tinh Không, đây chính là có tác dụng gấp đôi Đạo Tinh Đan.

Loại đan dược này cần Đạo Nguyên Đan thánh, hơn nữa còn là Đạo Nguyên Đan thánh giỏi nhất mới có thể luyện chế ra được. Tinh Không Liên vốn vô cùng quý giá, loại Đạo Quả thần đan này được luyện chế từ Tinh Không Liên, hiển nhiên so với Tinh Không liên càng quý giá hơn.

Diệp Mặc đưa ra Tinh Không Đạo Đan trao đổi chỉ một cây Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn, đã không phải chỉ đơn giản là phá sản như vậy nữa rồi. Nhưng mọi người nghĩ Diệp Mặc là một Đạo Nguyên Đan thánh, cũng thoải mái thôi.

Nhưng thật ra Không Hãn Thánh đế cùng Thiên Thụy Thánh đế biết trên người Diệp Mặc chí ít vẫn còn vài viên Tinh Không Đạo Đan, trước đây thương lâu của Hư Thị bán đấu giá mấy viên Tinh Không Đạo Đan nhất định là Diệp Mặc lấy ra từ đây. Hư không thương lâu thế nhưng lại nhờ vào mấy viên Tinh Không Đạo Đan kia kiếm được một khoản lớn.

Văn Đức Thủy nhất thời bấn loạn, còn có người như thế sao? Cho dù là muốn ganh đua một phen, cũng không cần dùng Tinh Không Đạo Đan đổi Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn chứ? Thế này thì gã còn tiếp tục ra giá thế nào được nữa?

Ngao Quỳ căn bản là không đợi Văn Đức Thủy ra giá, lập tức nói:

- Được, ta đổi.

Lúc này không đổi còn muốn cái gì nữa?

Dùng một viên Tinh Không Đạo Đan đổi về cây Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn thứ tám, điều này làm cho Diệp Mặc mừng rỡ không thôi. Tất cả mọi người cho là hắn đổi mũi tên này là không hợp lý, chỉ có tự bản thân hắn biết, hắn quá có lời, chẳng những có lời, hơn nữa còn là kiếm được khoản lớn.

Người khác cho là hắn không hợp lý, là vì không có ai biết hắn có Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung.

Cuộc giao dịch thứ nhất tuy rằng phong ba không nhỏ, cuối cùng cũng hoàn thành trọn vẹn. Diệp Mặc tuy rằng mua được Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn, nhưng lại bị người khác cho là một tên tính cách dễ xúc động, không lo lắng hậu quả.

Gia Cát Trí Thần là người thứ hai đứng ra, gã đưa ra một quả trứng khổng lồ tản mát ra kim quang nói rằng:

- Đây là một quả trứng kiến thần Thần Thú Phi Diễm, ta cũng thấy thứ mình vừa ý thì đổi.

Diệp Mặc thầm than, quả nhiên đến loại hội giao dịch cấp bậc này, căn bản là không có món đồ nào kém. Cái người tên là Gia Cát Trí Thần này còn là tên không biết tán gái nữa. Nếu như gã biết tán gái hẳn là sẽ đưa quả trứng Phi Diễm Kiến Thần cực lớn kia cho Ngao Mạn, chứ không phải là tặng một mồi lửa.

Phi Diễm Kiến Thần là thần thú cực kỳ hiếm thấy, loại thú này tu vi cao nhất có thể thăng cấp đến tương đương với cấp bậc Đạo Nguyên. Hơn nữa một khi Phi Diễm Kiến Thần sau khi thăng cấp đến cấp bậc nhất định, thì tốc độ là cực nhanh. Tuyệt đối sẽ không thua kém với thần khí phi hành cực phẩm.

Không chỉ như vậy, Phi Diễm Kiến Thần sau khi thăng cấp đến thần cấp sẽ cả người mang theo từng vòng lửa kim sắc, thoạt nhìn cực kỳ đẹp.

Một đóa Tử Viêm kia tuy rằng về đẳng cấp không thua gì Phi Diễm kiến Thần, thế nhưng so ra thì, con gái khẳng định là thích trứng Phi Diễm kiến Thần hơn.

Quả nhiên sau khi thấy Gia Cát Trí Thần đưa ra trứng Phi Diễm kiến Thần cực lớn xong, Ngao Mạn ngồi ở bên người Ngao Si trong mắt lập tức thì lộ ra cái nhìn ao ước, hiển nhiên cô vô cùng muốn có được cái trứng cực lớn này.

Đáng tiếc là, cô cũng biết, dù cô là người của Long tộc, muốn đổi lấy trứng của Phi Diễm kiến Thần vẫn là không có hi vọng, đây cũng không phải là thứ dùng thần tinh là có thể đổi được.

- Ta ra một quả Kim Quang Huyền Quả đổi lấy Phi Diễm Kiến Thần. Text được lấy tại Truyện FULL

Ngoài dự liệu của Diệp Mặc là, người đầu tiên báo giá lại là Thang Tòng Hạm - Hỗn Nguyên Thánh đế của Phượng Hoàng tộc, Hỗn Nguyên Thánh đế thoạt nhìn như thiếu nữ này, thế nhưng đối với nàng Diệp Mặc lại vẫn là rất có cảm tình, cũng bởi vì cô đã vài lần lên tiếng đứng về phía Diệp Mặc.

Tạm thời bất luận mục đích của cô ra sao, có thể làm như vậy, đã rất không tồi rồi.

Khiến Diệp Mặc không giải thích được là, Thang Tòng Hạm là Phượng Hoàng tộc, lẽ ra bản thể chính là một con Phượng Hoàng. Phượng Hoàng kiêu ngạo cất tiếng hót trên chín tầng trời, tốc độ vốn cực nhanh. Vì sao còn muốn mua trứng Phi Diễm Kiến Thần nữa? Diệp Mặc trong đầu thậm chí hiện ra hình ảnh một con Phượng Hoàng đứng ở trên một con Phi Diễm kiến Thần, cái hình ảnh đó thật sự là có chút hài hước.

Gia Cát Trí Thần khẽ lắc đầu nói rằng:

- Một quả Kim Quang Huyền Quả không đủ, nếu như là hai viên Hỗn Nguyên Huyền đan thì ta sẽ đồng ý trao đổi.

Kim Quang Huyền Quả là Đạo Quả giúp cho Hỗn Nguyên Thánh đế khôi phục thần nguyên, đáng tiếc là tốc độ khôi phục không phải là rất nhanh, hơn nữa một quả chỉ có thể khôi phục một lần. Thế nhưng dùng Kim Quang Huyền Quả luyện chế Hỗn Nguyên Huyền đan thì lại khác, một viên thuốc có thể trong nháy mắt khôi phục sáu phần mười thần nguyên cho Hỗn Nguyên Thánh đế.

Nếu như hai Hỗn Nguyên Thánh đế tu vi tương đương nhau mà tranh đấu, một người có Hỗn Nguyên Huyền đan, vậy cơ hồ là xác định vững chắc thắng lợi.

Thang Tòng Hạm có chút thất vọng nói:

- Ta đây lại thêm hai tỷ thần tinh.

- Vậy cũng không đủ.

Gia Cát Trí Thần vẫn nói không đủ.

Diệp Mặc lại bỗng nhiên nói rằng:

- Thang tiên hữu, lúc trước cô giúp ta không ít, nếu như cô bằng lòng, ta lập tức có thể biến Kim Quang Huyền Quả của cô thành Hỗn Nguyên Huyền đan, không quá nửa nén nhang thời gian mà thôi.

Diệp Mặc nói lời này cũng không có khoác lác, nếu như hắn dùng cả thần diễm, thì luyện chế một lò Hỗn Nguyên Huyền đan, cần hơn nửa canh giờ. Hiện tại hỏa linh tiểu Thanh của hắn đã thăng cấp đến Thánh diễm, luyện chế một lò đan dược nói nửa nén nhang đã coi như dài rồi.

Hỗn Nguyên Huyền đan tuy rằng có thể trong nháy mắt khôi phục sáu phần thần nguyên cho Hỗn Nguyên Thánh đế, đẳng cấp lại chỉ là một loại Đạo Quả thần đan chỉ cần là Đạo Nguyên Đan thánh là có thể luyện chế ra được rồi.

- Diệp Đan thánh, ngươi có thể giúp ta luyện chế Hỗn Nguyên Huyền đan?

Thang Tòng Hạm lập tức kinh ngạc vui mừng hỏi, thậm chí quên chuyện đổi Phi Diễm kiến Thần.

- Chỉ cần cô bằng lòng tin tưởng ta, đương nhiên có thể.

Diệp Mặc khẳng định.

Thang Tòng Hạm nhanh chóng thiết tha nói rằng:

- Ta đương nhiên tin tưởng ngươi...

Tiếng nói còn chưa rơi xuống, cô đã đưa hộp ngọc trong tay cho Diệp Mặc. Hỗn Nguyên Huyền đan người khác cần, cô cũng cần vậy. Một khi cô có Hỗn Nguyên Huyền đan, Hỗn Nguyên Thánh đế khác muốn đối phó cô, vậy thì phải nghĩ kỹ nha.

Nghe Diệp Mặc muốn giúp Thang Tòng Hạm luyện đan ngay tại đây, những Thánh đế còn lại cũng đều tạm ngừng trao đổi, nhìn về phía Diệp Mặc. Dù sao một Đạo Nguyên Đan thánh luyện đan, chưa ai thấy qua, đây cũng không phải là chuyện dễ dàng mà có thể thấy được.

Diệp Mặc đương nhiên biết những người này đang nghĩ như thế nào, hắn mỉm cười, đứng lên nói rằng:

- Ta luyện đan thích an tĩnh, cho nên ta muốn làm một cấm chế.

Hắn đương nhiên sẽ không để lộ quá trình mình luyện đan dưới tầm mắt của người khác, cho dù là muốn luyện đan, hắn cũng phải dùng cấm chế ngăn trở. Mồi lửa của hắn là Thánh diễm Thanh Như Hiểu Thiên, vật thế này so với pháp bảo Tiên Thiên còn trân quý hơn. Trừ điều đó ra, lò luyện đan của hắn cũng tuyệt không phải đồ bình thường, lò Thần Nông, cho dù là bây giờ Diệp Mặc cũng chưa rõ nữa là.

Những thứ tốt thế này, bảo hắn để lộ trước mặt nhiều Hỗn Nguyên Thánh đế như vậy, chuyện đó là tuyệt đối không có khả năng.

Diệp Mặc tiện tay đánh ra mấy cái cấm chế xong lập tức biến mất trong đại điện này, mấy Thánh đế đang ngồi phát hiện cấm chế mà Diệp Mặc này tiện tay đánh ra vậy mà lại là cấm chế đỉnh cao.

Tuy rằng tu luyện tới cấp bậc Hỗn Nguyên Thánh đế, không có mấy ai yếu về mặt trận pháp, cấm chế. Thế nhưng hời hợt mà đánh ra cấm chế đỉnh cao như Diệp Mặc, tuyệt đối là cao thủ trong các cao thủ trận pháp.

Đương nhiên Diệp Mặc chỉ là tiện tay đánh ra cấm chế, nếu như các Hỗn Nguyên Thánh đế muốn dùng thần thức phá vỡ cấm chế, cũng là chuyện rất đơn giản. Thế nhưng một khi có Thánh đế làm như vậy, vậy là bằng với kết thành tử thù với người bố trí hạ cấm chế rồi, đây là thù hận không chết không thôi.

Với biểu hiện nghịch thiên lúc trước của Diệp Mặc, không ai muốn cùng một Đan đạo Thánh đế như Diệp Mặc kết thành tử thù. Ngay cả Văn Đức Thủy cũng không dám làm như vậy, gã và Diệp Mặc mặc dù có thù hận, còn chưa tới mức tử thù. Một khi gã dám đánh phá cấm chế Diệp Mặc luyện đan, thì với biểu hiện mạnh mẽ lúc trước của Diệp Mặc, tuyệt đối sẽ là mối thù diệt tộc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.