Chương trước
Chương sau
Lần trước khi lần đầu tiên hắn bước lên cầu Niết Sinh, suýt chút nữa bị âm phong của cầu Niết Sinh thổi cho hồn phách tiêu tán. Sau đó hắn dưới sự chỉ dẫn của Cơ Tích, gẫm lên âm tuyến, men theo bờ tường mới thoát khỏi nguy hiểm. Lần này hắn lại lần nữa lên cầu Niết Sinh, loại âm phong đó thổi đến, dưới giới vực của hắn liền tực động tiêu tán hết.

Diệp Mặc đưa tay vẫy một ngọn lữa tím ra, cầu Niết Sinh trong nháy mắt liền rõ ràng. Những âm phong kia trong nháy mắt bị mồi lửa Diệp Mặc vung tay hòa tan tất cả, cầu Niết Sinh mơ hồ trước mặt hắn trong chốc lát trở nên rõ ràng hơn.

Một cây cầu đơn sơ chỉ có vài thanh trúc mỏng làm nên xuất hiện trước mắt Diệp Mặc, Diệp Mặc vừa nhìn liền thấy Công Dương An ngồi giữa cầu, nhưng lúc này Công Dương An đã khí tức cực kỳ nhạt rồi, có thể thấy Công Dương An lúc đó biết không đi qua nổi cầu Niết Sinh, quyết định ngồi lại giữa cầu Niết Sinh.

Diệp Mặc lần đầu qua cầu Niết Sinh cũng gặp một người như này, người đó còn kém cỏi hơn Công Dương An, thậm chí chỉ còn lại bộ xương khô thôi.

Với tu vi và trình độ trận pháp của Diệp Mặc, hắn vừa nhìn liền biết cây cầu này chỉ là ảo trận mà thôi. Ảo trận này bố trí cực kỳ cao minh, cho dù là hắn lúc trước cũng không nhìn ra. Dưới ảo trận này có một hắc động truyền tống. Thần thức của Diệp Mặc quét vào hắc động đó, lập tức biết hắc động cũng là một trận pháp truyền tống, căn cứ theo khí tức bên trên, chắc là nối liền với cầu Luân Hồi của U Minh Giới.

Nếu từ cây cầu này rơi xuống, sẽ bị ảo trận trực tiếp cuốn đi hồn phách, hồn phách sẽ cùng với hắc động truyền tống rơi lên cầu Luân Hồi. Không ngờ có người lại bố trí ảo trận như này trong này, không biết là muốn làm gì?

Cần Niết Sinh là ảo trận, sông Niết Sinh dưới cầu Niết Sinh lại là một dòng sông thật, nhưng dòng sông này bị ảo trận trên cầu Niết Sinh bao trùm lấy, đồng thời cụng lộ ra âm khí kinh người.

Trong này âm khí có thể thổi đi nguyên thần hồn phách của Tiên nhân là có thật, Diệp Mặc trực tiếp phóng ra hỏa linh Tiểu Thanh cuốn qua.

Dưới sự bao trùm của hỏa linh Tiểu Thanh, tất cả âm khi trên cầu Niết Sinh trong nháy mắt liền bị quét đi sạch sẽ.

Âm khí bị Diệp Mặc tiêu hủy, ảo trận tương đương bị phá. Công Dương An lập tức tỉnh táo lại, gã đột nhiên đứng lên, liền nhìn thấy Diệp Mặc.

- Trong này có chuyện gì vậy? Haizz...anh là Diệp tiên hữu? Diệp tiên hữu sao anh lại đi đến đằng sau tôi rồi?

Công Dương An lập tức kinh ngạc nhìn Diệp Mặc hỏi.

Diệp Mặc lấy ra một viên đan dược đưa cho Công Dương An nói:

- Công Dương tiên hữu, căn cơ của anh đại hao tổn, dùng viên Thần đan này trước đã, sau đó tôi cho anh ra ngoài. Trong này chỉ là một ảo trận, cũng không phải cầu Niết Sinh thực sự gì.

Công Dương An nuốt viên đan dược, theo bản năng nói:

- Ảo trận? Không đúng, Diệp tiên hữu sao anh lại đi ra sau lưng tôi rồi...haiz, vửa nãy anh cho tôi ăn viên Thần đan gì vậy?

Công Dương An ngồi trên cầu Niết Sinh này hơn nghìn năm rồi, một mực chống cự lại âm phong và âm khí, đầu óc không còn linh hoạt. Gã cảm thấy thần thức và thần nguyên của mình mau chóng khôi phục, đến sinh cơ cũng bắt đầu khôi phục, lập tức biết Thần đan mà Diệp Mặc đưa cho gã cũng không đơn giản.

- Công Dương tiên hữu, tôi đã Chứng đạo Hỗn Nguyên rồi, bây giờ tôi muốn khôi phục lại Thánh Đạo Tàn Giới, cho nên đến Thần Phần Vực trước xem rốt cục là có chuyện gì. Hay là bây giờ tôi cho anh ra ngoài?

Diệp Mặc đành phải giải thích một lần.

- Diệp tiên hữu...Anh đã là Hỗn Nguyên Thánh Đế rồi?

Công Dương An lập tức đơ người, lúc trước tu vi của Diệp Mặc còn không bằng gã, bây giờ thăng cấp lên Hỗn Nguyên Thánh Đế rồi? Sự thay đổi này quá nhanh.

Diệp Mặc biết rõ Công Dương An nhất thời không thể nào hiểu rõ được, hắn trực tiếp xé rách cấm chế trong này, cho Công Dương An ra khỏi Thần Phần Vực. Đợi Công Dương An tỉnh táo lại một chút, chắc chắn có thể hiểu đây là chuyện gì.

Tiễn Công Dương An, Diệp Mặc một bước liền đi đến đầu cầu của ảo trận này, đồng thời vung tay mấy cái, mấy chục trận kỳ bị Diệp Mặc đập tan, một mảnh xanh biếc, sơn mạch có thần lonh khí nồng đậm đến cực điểm xuất hiện trước mặt Diệp Mặc. Trong sơn mạch này không ngờ có các loại Tiên linh thảo, Thần linh thảo, thậm chí còn có cả Hỗn độn linh thảo, ngay cả Đạo quả, Diệp Mặc cũng nhìn thấy mấy loại.

Nhưng trong này đồng thời cũng có vô số cấm chế, trận pháp, còn có đám đông hung thú. Ngoài thần thức của Diệp Mặc ra, Thánh Đế bình thường trong này, thần thức cũng không quét ra ngoài được.

Đây là một mảnh đất được bảo tồn hoàn chỉnh, thậm chí đến bây giờ cũng chưa từng bị hủy diệt. Diệp Mặc rất kinh dị, hắn không hiểu tại sao có người lại muốn bố trí một ảo trận trong này, sau đó lại bảo tồn một mảnh đất hoàn chỉnh như này sau ảo trận.

Nhưng ánh mắt của Diệp Mặc lại quét đến một tấm bia đá đầu cầu, hắn lập tức hiểu ra, trên tấm bia đá có viết, Thánh Đạo Giới bị hủy, Nhân Tộc không còn cơ hội sinh ra Hỗn Nguyên Thánh Đế. Thánh Nữ Thanh của Thần Nữ Thánh Môn không chỉ phong ấn một bí cảnh của Thánh Đạo Giới lại, để lại cho đời sau. Nếu có người có thể qua cầu Niết Sinh, thì có thể tìm được cơ duyên Chứng đạo Hỗn Nguyên trong bí cảnh này.

Nhưng một khi Chứng đạo Hỗn Nguyên rồi, cần phải chấn hưng lại Nhân Tộc trong Thánh Đạo Tàn Giới. Nhìn tên Thánh Nữ Thanh cuối cùng, Diệp Mặc trong lòng bỗng nhiên có một sự tôn kính.

Nghe nói Thánh Đạo Tàn Giới sở dĩ có thể bảo tồn, cũng là Thánh Nữ Thanh phải trả giá mất mạng mới có thể bảo tồn được, không ngờ cô còn nghĩ sâu xa như này, còn để lại một nơi như này trong Thần Phần Vực.

Bên ngoài Thần Phần Vực có rất nhiều dấu tích thần thông, chỉ cần tư chất nghịch thiên, muốn thông qua cầu Niết Sinh lấy được Bí cảnh mà cô để lại cũng không phải không thể.

Nhưng thực tế nhiều năm như vậy rồi, cũng không ai có thể đi qua cầu Niết Sinh. Cho dù là Diệp Mặc, dường như cũng phải đến Hỗn Nguyên Thánh Đế rồi, mới đến được nơi này.

Khó trách Cơ Tích biết một số cách đi qua cầu Niết Sinh, hóa ra là do Thánh Nữ Thanh. Thánh Nữ Thanh mặc dù để lại Bí cảnh này, nhưng trong lòng vẫn hi vọng người có thể đi qua cầu Niết Sinh là người của Thần Nữ Thánh Môn.

Bất luận thế nào Thánh Nữ Thanh vì Nhân Tộc, tình cảm này quả thực đáng được tôn trọng. Mặc dù cầu Niết Sinh có cút tàn nhẫn, nhưng nếu không làm như vậy, làm sao có thể tìm được người có tư chất nghịch thiên thực sự? Huống chi, Thánh Nữ Thanh cũng không tuyệt tình, cho dù rơi khỏi cầu Niết Sinh cũng có thể đến cầu Luân Hồi chuyển sinh.

Diệp Mặc cũng không động đến những thứ trong Bí cảnh, nếu Thánh Nữ Thanh có thể để lại những thứ này cứu vớt Nhân Tộc, thì hắn có thể để lại những thứ này cho người đến sau. Thánh Đạo Tàn Giới cho dù được khôi phục rồi, cũng cần một số Bí cảnh để khôi phục nguyên khí, Thần Phần Vực là nơi tốt nhất. Hơn nữa, với những thứ bây giờ trên người hắn, đối với Bí cảnh này đúng là không cần nhớ thương gì rồi.

Nhưng cầu Niết Sinh thì không cần nữa rồi, hi vọng qua cầu này là rất thấp, Bí cảnh là để cho người đến nơi này tìm cơ duyên, chứ không phải để đoạn tuyệt tính mạng.

Diệp Mặc cất tấm bia đá này đi, lại bố trí một số trận pháp bên ngoài cấm chế. Sau đó lại bố trí trận pháp bên trong Thần Phần Vực, trong này sau này trở thành Bí cảnh tu luyện của Thánh Đạo Tàn Giới, chỉ có người có được trình độ nhất định, mới có thể tiến vào trong Bí cảnh này tìm cơ duyên thần thông, cũng có thể tiến vào Bí cảnh này tìm tài nguyên tu luyện.

Sau khi hắn bố trí lại Bí cảnh Thần Phần Vực xong, Diệp Mặc ra khỏi Thần Phần Vực, nhưng cũng không rời đi, hắn quyết định bắt đầu khôi phục sinh cơ của Thánh Đạo Tàn Giới từ trong này, sau đó lại đi tìm Thế Giới Sơn.

Thánh Đạo Tàn Giới mặc dù lớn, nhưng đều trong ý niệm của Diệp Mặc.

Từng đường Huyền Hoàng chi khí được Diệp Mặc đánh vào trong giới vực của Thánh Đạo Tàn Giới, tâm cây Hỗn Độn được Diệp Mặc hóa thành sinh cơ, cùng với Huyền Hoàng chi khí dung nhập vào tàn giới đã bị tàn phá. Vô số khe rãnh cực lớn rạn nứt, sơn mạch sụp đổ, sông ngòi khô khốc, biển cả, dước sự dung hợp của đại thần thông vô thượng và Huyền Hoàng chi tức và tâm cây Hỗn Độn của Diệp Mặc, bắt đầu dần dần phục hồi lại nguyên trạng.

Dấu tích tàn phá của Thánh Đạo Tàn Giới được đại thần th6ong và Huyền Hoàng chi khí tu bổ, chậm rãi khép lại...

Lúc này những người trong Thánh Đạo Tàn Giới đã nhìn thấy, đối mặt với loại rầm rộ xưa nay chưa từng có, dường như tất cả mọi người đều chạy ra khỏi chỗ ở, xông ra khỏi chỗ đang bế quan...

Những Tiên nhân tìm kiếm Thần linh thảo dừng lại, Tiên nhân đang giao dịch cũng dừng lại, tất cả mọi người đang đánh nhau tranh giành, tu luyện...chỉ cần cảm nhận được Thánh Đạo Tàn Giới đang được khôi phục, đều dừng lại. Bọn họ hoặc là bay lên không trung, hoặc là đứng trên chỗ cao, kích động nhìn Thánh Đạo Tàn Giới dần hợp lại.

Một số Thánh Đế tuổu tác cực lớn quỳ rạp xuống đất, cầu nguyện cho Thánh Đạo Tàn Giới, một số người tu vi thấp, nhìn thấy Thánh Đế đều quỳ rạp trên mặt đất, ai nấy cũng quỳ xuống, cũng cầu nguyện cho Thánh Đạo Tàn Giới.

- Đây là Thánh Đạo Tông bắt đầu khôi phục là Thánh Đạo Tàn Giới rồi...

- Tôi cho rằng Thánh Đạo Tông lấy danh khôi phục Thánh Đạo Tàn Giới, chiếm lấy Thánh Đạo Tàn Giới, không ngờ đây là sự thật.

- Là tông chủ của Thánh Đạo Tông đã trở về, đệ tử của Thánh Đạo Tông từng nói, một khi tông chủ của bọn họ quay về, Thánh Đạo Tông sẽ bắt đầu khôi phục lại Thánh Đạo Tàn Giới.

- Nhân Tộc ta cuối cùng sắp phục hưng lại rồi, vận khí Thánh Đaọ Giới cuối cùng cũng đã chuyển mình rồi.

- May mà Nhân Tôc chúng ta còn có một Hỗn Nguyên đại năng như tông chủ của Thánh Đạo Tông này, nếu không cúng ta mãi mãi chỉ có thể núp mình trong Thánh Đạo Tàn Giới này thôi. xem tại TruyenFull.vn

...

Các loại bàn tán vô cùng kích động vang lên mọi nơi trong Thánh Đạo Tàn Giới.

Càng khiến cho bọn họ kích động hơn chính là, Thánh Đạo Tàn Giới không đơn giản hợp lại, sông ngòi, núi non, biển lớn trở lại vị trí cũ, hơn nữa bất kỳ ngóc ngách nào cũng bắt đầu xuất hiện sinh cơ. Đây tuyệt đối không phải đơn giản dựa vào đại năng khôi phục tàn giới, mà là lại một lần nữa rót sinh cơ vào trong Thánh Đạo Tàn Giới.

Diệp Mặc đứng trên không trung Thần Phần Vực, cảm thấy mất sức, cho dù có cây Hỗn Độn bổ sung sinh cơ cho hắn, hắn cũng cảm thấy lực bất tòng tâm.

Tu vi của hắn không kém gì bất cứ Hỗn Nguyên Thánh Đế nào, thậm chí còn mạnh hơn bất kỳ một Hỗn Nguyên Thánh Đế nào. Thức hải của hắn thậm chí tất cả Hỗn Nguyên Thánh Đế cũng không thể so kịp, nhưng khôi phục Thánh Đạo Tàn Giới không phải là chuyện nhỏ. Nếu hắn không có cây Hỗn Độn, không có lượng lớn Đạo quả, lúc này hắn đã không trụ nổi nữa rồi.

Sau khi Diệp Mặc đem toàn bộ sinh cơ của tâm cây Hỗn Độn và Huyền Hoàng chi khí dung nhập vào Thánh Đạo Tàn Giới, hắn cảm thấy thần hồn run lên, ngay lập tức Thánh Đạo Tàn Giới vẫn đang khôi phục sinh cơ dường như bắt đầu chậm lại, sinh cơ dường như dừng lại trong khắc này.

Diệp Mặc trong lòng thầm thở dài, sinh cơ của tâm cây Hỗn Độn cuối cùng cũng không đủ, không thể nào khôi phục hoàn toàn sinh cơ cho Thánh Đạo Tàn Giới được. Hắn biết chỉ cần mình lấy cây Hỗn Độn ra, sinh cơ của Thánh Đạo Tàn Giới này chắc chắn sẽ được khôi phục hoàn toàn, nhưng muốn hắn lấy cây Hỗn Độn ra, hắn quả thực không nỡ.

Diệp Mặc quét thần thức ra ngoài, khi hắn nhìn thấy vô số Thánh Đế, vô số Tiên nhân đang quỳ rạp trên mặt đất, thành kính cầu nguyện cho Thánh Đạo Tàn Giới có thể khôi phục nguyên trạng, hắn bỗng nhiên hiểu ra tấm lòng của Thánh Nữ Thanh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.