- Bán thần khí…
Ánh mắt của Khích Tuấn Dự khiếp sợ quét nhìn theo từng thứ mà Diệp Mặc lấy ra, những đan dược đó hoàn toàn độc nhất vô vị giống như Diệp Mặc nói, Tôn Ý đan là hạng nhất. Khi gã quét đến Đoạn cân khúc thần kỳ, quả thực cũng không kìm chế được sự kích động mà kêu lên.
Diệp Mặc lập tức nói:
- Đúng vậy, Đoạn Cân Khúc Thần Kỳ mà anh nhìn thấy chính là một món Bán thần khí, hơn nữa còn là một món Bán thần khí vô cùng lợi hại. Đây là thứ mà một Tiên đế hậu kỳ đã dùng, đến tôi cũng suýt chút nữa mất mạng trong tay lão, thế nào, có muốn đổi không?
Đoạn Cân Khúc Thần Kỳ khi đánh nhau với Diệp Mặc cũng có chút hư hại, Diệp Mặc tốn mất mấy ngày mới đơn giản khôi phục được chút ít, chính là vì để phòng khi đổi Tiên linh thảo có thể lấy ra dùng.
Khích Tuấn Dự sững người nói:
- Tiền bối, tôi, vãn bối đương nhiên muốn, rất muốn, nhưng, nhưng…
- Nhưng tôi cũng có thể cướp của anh, tại sao phải đổi đúng không?
Diệp Mặc nhìn ra ý tứ của Khích Tuấn Dự, hắn biết Khích Tuấn Dự cũng không tin tưởng mình lắm, vì chuyện này quá phi lý rồi, với tu vi bây giờ của hắn, cho dù vụng trộm giết Khích Tuấn Dự thì cũng chẳng ai biết.
Đồ của Khích Tuấn Dự quả thực khiến cho người bình thường đỏ mắt, chẳng cần phải nói thứ khác, cho dù trận bàn không gian của gã cũng không phải thứ mà người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/2395226/chuong-1924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.