Nhìn Tề Phó môn chủ bay về phía lôi đài, gần như tất cả mọi người đều cảm thấy hưng phấn. Bay, thật sự là ông ta đang bay. Khoảng cách xa như vậy không ngờ trong nháy mắt đã bay qua, có thể thấy tu vi của Tề Phó môn chủ đã vô cùng cao. Tu luyện cổ võ đến đoạn cuối tiến triển vô cùng chậm. Còn bay, chính xác là trượt trong không trung, cái này nhất định tu vi phải đạt đến Tiên Thiên hậu kỳ mới có thể làm được.
Nếu một cao thủ như vậy giận dữ ra tay thì tất cả mọi người đều có thể đoán trước kết cục của Diệp Mặc và Mục Tiểu Vận trên lôi đài.
Chỉ có Diệp Mặc cười lạnh, hắn biết đây căn bản không phải là bay. Nơi này đã bị cấm bay, cho dù là hắn cũng không thể nào bay được. Mà cái tên Tề Phó môn chủ mà dưới đài đang bàn tán kia cùng lắm cũng chỉ là trượt trên không trung mà thôi, ông ta từ chỗ thấp bay đến chỗ cao, tuy khoảng cách hơi xa nhưng dựa vào nội khí tu vi của ông ta thì đây cũng không phải chuyện khó.
Đối với Diệp Mặc mà nói, việc trượt trên không trung của ông ta còn không bằng Ngự Phong Thuật.
Tề Khải vô cùng phẫn nộ, ông ta hận bản thân mình tại sao không ra mặt ngay từ đầu để cho Nguyên Trọng bị giết. Trong khoảnh khắc Nguyên Trọng bị giết đó, sự phẫn nộ của ông ta đã lên đến đỉnh điểm.
Nhưng trải qua một đoạn đường trượt trên không trung, sau khi đứng trên lôi đài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/2395191/chuong-744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.