Tấm lưng to lớn được cô ân cần chăm sóc vết thương mỗi nơi cô đều nhẹ nhàng bôi thuốc vào, bàn tay cô nhẹ nhàng mềm mại khiến cho cơ thể hắn có chút rùng mình
“ Đau thì la lên nhé”
Ánh mắt hắn dịu dàng nhìn cô chăm chú tỉ mỉ bôi thuốc, bôi xong cô nhanh chóng mặc lại áo cho hắn ngay ngắn vừa quay lưng đi lấy đồ liền bị bàn tay hắn giữ chặt “ Tối nay em ở bên cạnh anh có được không”
Cô mỉm cười xoa nhẹ vào mu bàn tay hắn “ Được đợi em đi cất đồ cho anh rồi quay lại”
Hắn gật đầu ngoan ngoãn thả tay cô ra, cô quay lưng đi ra ngoài cửa liền chạm mặt với bọn A Mã. Bọn họ đứng suốt 2 tiếng đồng hồ ở đây chỉ đợi tin tức từ cô vừa thấy cô bước ra Cố Tư Kỳ gấp gáp đi tới
“ Cậu ấy sao rồi có chịu nói chuyện với cô chưa?”
Cô gật đầu, bọn họ liền thở phào nhẹ nhõm “ Tên điên này tôi không biết sau khi cậu ta bình phục có đi đến nhà giết kẻ đó hay không nữa”
“ Cũng trễ rồi các anh về nghỉ ngơi đi,một mình tôi ở với anh ấy được rồi”
“ Vất vả cho cô rồi có chuyện gì liền gọi cho chúng tôi bất cứ lúc nào nếu cô cần nhé”
“ Ừm, để tôi tiễn bọn anh ra cửa”
“ Không cần tụi tôi tự về được cô mau vào trong với cậu ấy đi”
“ Các anh về cẩn thận nhé”
Tạm biệt bọn họ xong cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-an-choi-dung-lam-phien-toi/3349965/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.