Cô ngoan ngoãn nghe lời hắn cầm lấy ly trà gừng nhấp một ngụm cũng không quên liếc hắn vài cái
“ Này Ngãi Giai tôi hỏi cô một điều nhé nhìn tôi cũng đẹp trai vậy mà cô không có cảm giác gì với tôi? “
Cô nghe hắn hỏi bất giác ho lên một tiếng “ anh bị ấm đầu à? Sao lại hỏi mấy câu linh tinh vậy”
Hắn quay người lại nhìn cô “ Nói xem tôi với cái tên Nguyên Ân đó ai đẹp trai hơn?”
Ngãi Giai bật cười với câu hỏi vớ vẩn của hắn, cô è hèm chỉnh lại giọng nói của mình một chút rồi liền nói ra suy nghĩ của mình “ Tôi nói thiệt tình nhé, xét về nhan sắc thì đương nhiên anh ấy không bằng anh rồi”
Hắn nghe được lời cô nói liền tỏ ra vui vẻ tay thì không ngừng vuốt tóc nhưng không lâu sau đó sắc mặt hắn liền trở nên không vui mà lườm quýt cô
“ Nhưng tiếc là anh ấy về mọi mặt khác đều thắng anh”
“ Nói xem hắn hơn tôi về mặt nào? “ hắn nhướng mày
“ Anh hỏi những thứ này làm gì anh cũng chẳng thắng được anh ấy đâu! Nào mau đưa tôi về nhà thôi trễ lắm rồi”
Cô đánh nhẹ vào tay hắn vài cái rồi đi nhanh đến ghế sofa gần đó để lấy túi xách. Ngãi Giai quay sang thấy hắn cứ đứng mãi ở đó nhìn mình liên lớn giọng kêu lên “ Lục Tử Hàn anh có nghe tôi nói không vậy? Ngay ra đó làm gì mau đi thôi”
Cô vừa vòng qua người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-an-choi-dung-lam-phien-toi/2849671/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.