Tiểu Thất Nhi sợ hãi, bả vai khẽ lùi lại.
"Hừ...... Biết sợ." Nghiêm Quân Đường để Tiểu Thất Nhi nằm ở trên bàn, mút lấy môi của nàng, an ủi nàng, bàn tay to cũng không an phận vuốt ve làn da mềm mại trơn nhẵn của nàng.
Khi hắn an ủi, thân thể của Tiểu Thất Nhi dần dần thư thả, một đôi mắt chứa lệ phát sáng nhìn lên, cái yếm màu hồng đào làm làn da nàng vốn tuyết trắng giờ càng trắng mịn hơn, giống như cây hoa hồng kiều diễm.
"Nàng thật đẹp, làm ta muốn một ngụm ăn nàng." Hắn ngẩng đầu cười quyến rũ.
Nàng có làn da tuyết trắng mịn màng,làm người ta yêu thích không muốn buông tay, con ngươi bởi vì lệ thủy càng rõ ràng trong suốt dụ người, bị hai con ngươi đó nhìn, sẽ làm người ta không nhịn được rơi vào trong đó, cánh môi trắng mịn bị hắn hôn đến sưng, lúc này lộ ra hàm răng trắngkhả ái.
Nàng không đẹp, nhưng lại để người cảm giác rất đáng yêu, nhất là dáng vẻ lúc nàng khóc, lại càng khả ái làm người ta muốn một ngụm nuốt vào bụng, cho nên hắn tổng thích trêu chọc nàng khóc, lại không thích nàng ở trước mặt người khác khóc, bởi vì dáng vẻ đáng yêu của nàng chỉ có một mình hắn mới được độc chiếm.
"Chàng đừng nhìn thiếp như vậy." Nàng thấy ánh mắt lửa nóng của hắn như vậy càng xấu hổ, không nhịn được che lại mắt, không dám nhìn thẳng mắt hắn.
"Được, ta không nhìn, ta động vào." Nghiêm Quân Đường cười tà tà, bàn tay to luồng vào lớp y phục bắt được một bên ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma/181564/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.